Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Bị Thương


trước sau

Trong bóng tối, bó đuốc lập tức gây dao động ánh mắt của bọn chúng, ánh sáng quá mạnh, tạo thành cho bọn chúng chướng ngại về thị giác quá lớn, lập tức dọa bầy sói lùi một chút.

Thừa dịp phút ngắn ngủi bọn chúng chậm phản ứng, Mộ Dịch Thần gầm nhẹ một tiếng: "Chạy!"

Lisa cõng Hữu Hữu, cùng Mộ Dịch Thần cùng nhau quay đầu chạy.

Bầy sói rất nhanh liền đuổi theo.

Lisa cõng Hữu Hữu, nhưng cũng chạy rất nhanh, trong sợ hãi, tất cả tiềm năng bị kích phát ra, động tác mau lẹ như một con báo nhỏ bén nhạy.

Mộ Dịch Thần cũng không chút yếu thế, bước chân nhanh chóng, trong lúc bối rối, lại vô ý bị vướng phải nhánh cây trên đất, lảo đảo một cái, ngã đến quỳ một chân trên đất.

Lisa nghe động tĩnh, bỗng nhiên quay đầu lại, đã thấy sau lưng Mộ Dịch Thần, một con Sài Lang đang giương nanh múa vuốt nhào về phía cậu!

Cô ấy cất bước tiến lên, một đấm vung tới đầu của nó!

"Ngao ô" một tiếng, Sài Lang bị một đấm đánh bay ra ngoài, lăn vài vòng trên mặt đất, đột nhiên đứng dậy, trong mắt lóe lên hoảng sợ, ngay sau đó, mắt lom lom nhìn Lisa thở gấp.

Nước bọt tham ăn dọc theo hàm răng bén nhọn nhỏ xuống.

Nó lĩnh giáo được sự nguy hiểm của Lisa, có chút không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ vội vã đến thở gấp, thỉnh thoảng thử thăm dò tiến lên một bước, mài đao xoèn xoẹt.

Mộ Dịch Thần giật mình, đột nhiên đứng dậy, lại trông thấy trên nắm tay Lisa là máu me đầm đìa.

Vừa rồi trong lúc tình thế cấp bách, cô không nghĩ nhiều, liền một đấm quất tới, đánh trúng đầu Sài Lang, một đấm lại hướng vào răng nó, da thịt nhất thời hở ra.

"Không sao chứ?!" Mộ Dịch Thần áy náy.

Lisa không nói hai lời, một tay đỡ Hữu Hữu, một tay nắm tay Mộ Dịch Thần kéo lên, xoay người chạy.

Sau lưng, Sài Lang tiếp tục mắt lom lom mà đến!

Mộ Dịch Thần vừa chạy, vừa dùng cây đuốc trong tay quét về phía bọn chúng, ý đồ uy hiếp.

Nhưng mà cậu lại đoán sai một chút.

Lũ dã thú sợ lửa, nhưng mà lửa chỗ bọn họ, là loại cháy lan phạm vi lớn, thế lửa cứ thế nhanh chóng lan tràn thành mảng lớn.

Bó đuốc trên tay
mọi người căn bản đối với bọn chúng không có tác dụng gây khiếp sợ là bao.

Nếu như những động vật khăng khăng muốn công kích bạn, bản than bó đuốc không có ích lợi gì, có khi ngược lại sẽ khiến động vật cảm thấy bị uy hiếp mà áp dụng biện pháp phản kích, thí dụ như đi đêm lúc giơ bó đuốc sẽ dễ dàng lọt vào sự công kích của rắn độc trong bụi cỏ.

Bởi vậy, bầy Sài Lang căn bản không sợ sự uy hiếp của bó đuốc trong tay cậu, mà có lẽ, chúng nó thật sự quá đói, công kích vẫn rất mãnh liệt.

Hữu Hữu cúi đầu nhìn thoáng qua tay Lisa, máu me đầm đìa, không khỏi nhíu mày.

Lisa chạy nhanh, nhưng mà nhanh, cũng không chống đỡ được tốc độ của Sài Lang, một con Sài Lang bỗng nhiên nhào về phía cô ấy, làm cô ấy ngã trên mặt đất.

Hữu Hữu bị quăng qua một bên.

Mộ Dịch Thần gấp gáp vươn tay kéo tay cậu lại.

Nhưng mà lại không nghĩ rằng một giây sau, Hữu Hữu chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân hõm vào!

Là bẫy rập ——!

Trong lòng của cậu kêu không ổn, nhưng mà lại không còn kịp nữa rồi, cả người đã rơi xuống dưới.

Mộ Dịch Thần nắm thật chặt cánh tay cậu, thế nhưng căn bản ngăn không nổi sức nặng của cậu, hai người cùng nhau lăn xuống hố.

Lisa vừa thấy, trên mặt giật mình, hai móng vuốt Sài Lang dốc sức đè bả vai cô ấy, hơi thở mùi tanh hôi nồng nặc tập kích đến, nước bọt nhỏ xuống trên mặt cô ấy, đôi mắt nhìn chằm chằm!

Cô ấy gắt gao bóp lấy cổ của nó, tách ra hàm răng nó, dùng sức vặn một cái, uốn éo.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện