"Hoa Cẩm?" Vân Thi Thi phản ứng nửa giây: "Tên này có chút quen..."
Tần Chu vô lực liếc cô: "Chị à, chị có thể xem nhiều báo trí, tin tức một chút hay không? Hoa Cẩm hiện đang là diễn viên vô cùng hot đó, nếu như lúc đó người ta đứng trước mặt em, em lại không nhận ra thì vô cùng mất mặt!"
Vân Thi Thi: "..."
Tần Chu nhìn cô, lại bổ sung thêm một câu: "Hơn nữa, Hoa Cẩm này, lai lịch không đơn giản! Cho nên, em phải cẩn thận một chút. Ở trong đoàn làm phim, cách xa anh ta ra một chút, không nên gần gũi anh ta quá."
Vân Thi Thi cũng không hỏi nhiều, Tần Chu nói cái gì, cô đề sẽ nghe theo, cũng không đi hỏi nguyên nhân, lại càng không muốn hỏi tại sao người này lại có lai lịch không đơn giản, cô thầm nghĩ, Tần Chũ đã muốn cô làm vậy, bên trong ắt hẳn sẽ có lý do.
Cô ngoan ngoãn nghe theo sự an bài của anh.
Tần Chu hài lòng gật đầu.
Anh thích nhất Vân Thi Thi chính là ở điểm này.
Anh bất luận có sắp xếp như thế nào, cô đều sẽ ngoan ngoãn nghe theo, rất ít hỏi vì sao, mặc dù là có, cũng chỉ là tò mò hỏi chút mà thôi.
Chưa từng có lần kháng nghị nào.
Một người nghệ sĩ rất nghe lời, tính cách lại dịu hiền, không có chút chanh chua nào.
Trên thực tế, đây là diễn viên dễ chịu nhất mà anh từng tiếp nhận, không ai sánh bằng.
Phải biết rằng, trong giới giải trí này, diễn viên biết nghe lời như cô quả thực không nhiều lắm.
Điều này nói rõ, Vân Thi Thi vô cùng tín nhiệm anh.
Điều đó khiến anh rất cảm động.
Tần Chu lại báo thêm một số chuyện, sau đó để cho cô đi vào làm các bước trang điểm, buổi chiểu có một buổi phỏng vấn của một tạp chí thời thượng, muốn phỏng vấn cô, đồng thời thêm một số việc khác.
Vân Thi Thi ngoan ngoãn gật đầu.
Tần Chi liền đi ra cửa.
Anh có hẹn một nhà sản xuất phim, cũng là người quan trọng của bộ phim lần này, muốn sắp xếp một số cảnh cho Vân Thi Thi.
Mặc dù có là một cảnh phối hợp diễn,
mà muỗi có nhỏ nữa, cũng là thịt.
Quan trọng hơn chính là, vị đạo diễn này danh tiếng rất tốt, quay đến bộ phim thứ hai, tỉ lệ người xem vẫn đông người như cũ, vững chắc chiếm vị trí thứ hai trong bảng xếp hạng của Trung Hoa.
Phải biết rằng, rất nhiều người khác chỉ có thể nổi tiếng nhờ bộ đầu tiên, đến lần thứ hai liền giảm xuống.
Mà chủ yếu là, bộ phim thứ hai của vị đạo diễn này, vừa mới đóng máy, trải qua hai tuần hậu kỳ, liền lập tức được cho lên sóng.
Tần Chu sắp xếp như vậy, tự anh đã có suy tính.
Lúc trước khi Vân Thi Thi giận lên, chủ yếu vẫn là vì một số tin đồn nhảm khi đang diễn Qủa Trám.
Nhưng mà bây giờ bộ phim đó đã đóng máy, sau khi xử lý hậu kỳ xong, một đoạn thời gian dài sẽ rất vắng lặng.
Vì vậy, Tần Chu muốn dùng chút thủ đoạn, sử dụng chiêu trò để ảnh hưởng tốt tới danh tiếng của cô.
Đóng vai trò hỗ trợ lần này, tự nhiên sẽ là một lựa chọn tốt.
Nếu như Vân Thi Thi có được cơ hội lần này, tham diễn, chắc chắn danh tiếng của cô sẽ tăng lên không ít.
Đương nhiên, cuộc đàm phán lần này của anh là bắt buộc phải đi!
Vì vậy, sau khi dặn dò Vân Thi Thi vài câu, liền vội vã rời đi.
Vân Thi Thi ở lại công ty chuẩn bị một số thứ.
Buổi trưa, thợ trang điểm đã tới.
Trước mặt Vân Thi Thi là một khuôn mặt khá thời thượng.
"Chào cô, tôi là thợ trang điểm cấp cao nhất của tạp chí Ba Toa, An Địch!" An Địch cười, lộ ra một nụ cười cứng rắn, xán lạn.
Vân Thi Thi khẽ nhăn mày, lập tức có chút bất đắc dĩ vươn tay ra để đáp lại.