Vân Thi Thi cười nói: "Trong lúc diễn, Cố Tinh Trành là như một người tiền bối đi trước giúp đỡ người mới, chỉ điểm rất nhiều thứ cho tôi, có vài chỗ tôi không hiểu, anh ấy cũng không ngại phiền phức mà đến chỉ cho tôi."
Người phóng viên tức giận bởi câu trả lời lập lờ nước đôi của cô, lại lập tức tung ra một câu hỏi nặng ký khác, quyết không muốn từ bỏ cô, hiển nhiên là đã có chuẩn bị từ trước: "Tinh Trạch là mẫu người lý tưởng của cô sao?"
Câu hỏi này vừa dứt, đến cả Vân Thi Thi cũng bị choáng rồi.
Cô nhìn về phía người vừa đặt câu hỏi, liền thấy trong mắt cô ta có sự dò xét, cùng với... dã tâm!
Cô chợt hiểu được, ý đồ của người phóng viên này.
Rõ ràng, bố trí nhiều vấn đề khó giải quyết như vậy, chính là vì từ trong miệng cô lấy được vài thứ cần thiết.
Vấn đề này, quả thực vô cùng nhạy cảm.
Gỉa sử cô trả lời là: "Phải!"
Như vậy, theo cái đề tài này, người phóng viên còn có thể tung ra những câu hỏi có chiều sâu, và cuối cùng sẽ lại là một tin đồn bất lợi nữa.
Còn nếu cô trả lời là: "Không phải!", như vậy, đáp án này chưa chắc đã đắc tội nhiều người.
Huống hồ, đoàn làm phim gần đây đồn thổi lên chuyện giữa cô và Cố Tinh Trạch, để tạo sự nổi tiếng, mặc dù phương thức này làm cô có chút khinh thường, nhưng đó là thủ đoạn của Tần Chu, nếu như cô còn muốn cãi lại, nhất định sẽ bị anh mắng cho mặt nở hoa mất.
Vân Thi Thi trầm ngâm trong chốc lát, lập tức đưa ra câu trả lời vẹn cả đôi đường: "Tôi tin tưởng Tinh Trạch là hình mẫu lý tưởng của rất nhiều cô gái!"
Câu trả lời này quá mức khéo léo, đã khiến người phóng viên trong chốc lát không tìm ra được bất kỳ sai lầm nào.
An Địch đứng một bên lại ngây ngẩn cả người.
Còn tưởng rằng Vân Thi Thi lần này nhất định sẽ cật lực phát huy, sau đó dựa vào mối quan hệ không rõ ràng với Cố Tinh Trạch này để tạo scandal chứ!
Không nghĩ tới, cô ta lại tránh nó đi một cách hoàn mỹ như vậy!
Cô có chút hoài nghi nhìn về phía Vân Thi Thi,
luôn cảm thấy con người này thật kỳ quái, một cơ hội tốt như vậy, vậy mà cô ta lại dễ dàng bỏ qua, đó là có ý gì?
Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt?
Người phóng viên kia rõ ràng là vô cùng khó chịu rồi, lại tiện đà tung thêm môt câu:
"Vậy cũng đồng nghĩa với việc Tinh Trạch là loại hình cô thích sao?"
"Đương nhiên rồi!"
"..."
"Cô cảm thấy Tinh Trạch là một nam thần hoàn mỹ sao?"
"Không thể nghi ngờ, anh ấy là một nam thần hoàn mỹ, càng là một người tiền bối đáng kính!"
"..."
Người phóng viên lại một lần nữa bị câu trả lời của cô làm cho cứng họng.
"Vậy cô Vân cảm thấy, cô cũng là hình mẫu lý tưởng của Tinh Trạch sao?"
"Cái này... cô nên đi hỏi Tinh Trạch thì hơn!"
"Ở trong phim, vai diễn của Dương Mễ có rất nhiều cảnh chung với Tinh Trạch, cô cảm thấy mình và Dương Mị, người nào gần với hình mẫu của anh ấy hơn?"
"Có lẽ là tôi!"
Ánh mắt người phóng viên sáng lên, Vân Thi Thi này lại dám trả lời như vậy.
Dương Mị là tiền bối của cô ta, vậy mà cũng dám không nể mặt như vậy, đáp án này thật sự to gan mà.
Vì vậy, cô ta lập tức bám lấy vấn đề: "Vì sao?"
Vân Thi Thi nghịch ngơm cười, xin khoan dung nói: "Bởi vì tôi và anh ấy đóng vai tình lữ, cô không cần chia rẽ chúng tôi như vậy chứ?"
Phóng viên hoàn toàn bị sự thông minh cơ chí của cô khiến cho dở khóc dở cười, tức thì không nói, nhưng mà nhìn biểu cảm tươi cười nghịch ngợm của Vân Thi Thi, hoàn toàn câm nín.
Tần Chu đã cố ý dặn dò cô, bảo cô phải tìm vài điểm trọng tâm để đi sâu vào, chủ yếu là để tạo chiều hướng dư luận tốt.