“Dạ! Cha yên tâm, cha đến thì gọi điện thoại cho con, con đi đón cha!”
“Buổi chiều con có việc gì không? Có việc thì thôi đi!” Vân Nghiệp Trình vẫn cố chấp hỏi, một lòng một dạ thay cô suy nghĩ.
Vân Thi Thi lại cười nói: “Có thể có việc gì được ạ? Cha, cha an tâm đi! Buổi chiều con không có việc gì.”
Vân Nghiệp Trình cười cười, vì sự săn sóc của cô mà cảm động, lập tức dặn dò vài câu, tắt điện thoại.
Cô nhìn thời gian, 11 giờ rưỡi trưa, vì thế nhanh chóng ấn số đạo diễn Cố, vốn cũng muốn hỏi xem, buổi chiều diễn đến mấy giờ thì kết thúc, nhưng mà đạo diễn Cố khách khí nói: “Thi Thi, ngày hôm qua là sinh nhật cô, tôi muốn sắp xếp người đoàn làm phim tổ chức sinh nhật cho cô, đáng tiếc sau đó không biết cô đi đâu. Đúng lúc sinh nhật cô, tôi cho cô nghỉ hai ngày, bây giờ có hai ngày nghỉ, cô hãy nghỉ ngơi thật tốt đi! Sau đó quay lại đoàn làm phim!”
Đạo diễn Cố nói lời hay, làm cô chấn kinh một phen!
Thật ra mà nói, cô lập tức có phần trợn tròn mắt.
Thực ra cô gọi điện thoại cho Cố Hiểu Dương vốn là muốn xin nghỉ, cố nghĩ đến ngày hôm qua cô tự ý rời khỏi đoàn làm phim, liền chuẩn bị ôm phê bình một trận, nơm nớp lo sợ, chờ Cố Hiểu Dương mắng cô xối xả.
Dù sao văn bản của đoàn làm phim quy định rõ ràng, bất luận kẻ nào cũng không được tự ý rời khỏi đoàn làm phim.
Chuyện này giống như đi làm mắc kẹt vậy, không được tự ý một mình rời đi.
Ngày hôm qua cô không nói một tiếng, tự ý rời khỏi đoàn làm phim, dựa theo đạo lý, hành vi tự quyết định này, đạo diễn Cố chắc chắn sẽ phê bình một phen, hơn nữa còn cho cô trừng phạt nho nhỏ, sau cùng bố cáo cho toàn bộ đoàn làm phim, giết gà dọa khỉ.
Nhưng mà không nghĩ tới, một cuộc điện thoại gọi đi này, Cố Hiểu Dương vậy mà thông tình đạt lý như vậy, thậm chí còn nói cho cô nghỉ hai ngày
Đồng ý cho nghỉ hai ngày đó!
Mặt trời mọc phía tây rồi sao?
Chuyện này tương đương với xa xỉ, chỉ có người cao quý, hoặc là vai chính mới
có thể hưởng thụ đãi ngộ này!
Vân Thi Thi cực kỳ hưng phấn.
Tuy cô có một phần chưa quay xong, không có hoàn thành công việc treo dây thép xong, có chút không thoải mái, nhưng mà đã nhiều ngày rồi, quả thật quá mệt mỏi, nên cần thời gian nghỉ ngơi thật tốt!
Nửa tháng liên tục quay phim, cô sớm đã mệt mỏi, nhiều lần xin phép, Cố Hiểu Dương cũng chưa đồng ý. Không nghĩ đến, hôm nay vậy mà nhận được sự đồng ý. Vân Thi Thi kích động khó có thể bình tĩnh.
Để điện thoại di động xuống, cô ngồi dậy, vén chăn lên xuống giường, song khi cô vừa vén chăn lên, lại đột nhiên nhìn thấy những dấu vết ái muội trên người, nhất là bắp đùi, thậm chí có chút bầm tím…
Cô lại càng thẹn muốn chui xuống đất rồi!
Làn da của cô rất nhạy cảm, cực kỳ trắng, rất mềm, cho dù tùy tiện véo một cái, không dùng lực cũng để lại dấu vết bắt mắt.
Càng miễn bàn đến chiến sự phóng đãng tối hôm qua!
Nghĩ đến đây, Vân Thi Thi chỉ cảm thấy mất mặt, lúc xuống giường, mũi chân vừa mới chạm xuống đất, cô suýt chút nữa xụi lơ ngã xuống.
Trời ạ…
Đùi vừa chua xót lại trướng, nhất là thắt lưng, mềm nhũn giống như không phải là của mình.
Cô không biết, trải qua đêm qua, các nơi trên thân thể của cô đều xảy ra biến hóa gì.
Chỉ cảm thấy lúc xuống giường, cả người đều đã vô tri vô giác, lại còn ẩn ẩn chút cảm giác thiếu dưỡng khí!
Thà nói là bị xe nghiền mạnh qua, không bằng nói toàn thân lỏng lẻo chuẩn xác hơn!
Lúc này cử động cánh tay đều đã cảm thấy gắng sức.
Vân Thi Thi chậm chạp, nhẹ nhàng vuốt ve phần eo, hít sâu, xuống giường.
Đi đến trước giá áo, lấy một bộ áo tắm, đi dép lê vào liền đi ra ngoài.