Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Cửa Không Khóa Không Quan Trọng Sao?


trước sau

Anh lập tức nở nụ cười theo.

Mặc kệ là lúc nào, chỉ cần nhìn thấy nụ cười của cô, bất luận cảm xúc mệt mỏi và không vui thế nào, đều không còn nữa.

Trong thế tiến công dịu dàng của anh, cô cũng học được nhu thuận, mặc cho anh hôn môi, cuối cùng cô cũng học cách chủ động, hai tay lộn xộn để lên bờ vai anh, ôm lấy gáy anh, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh, nhẹ nhàng miêu tả hình dáng đôi môi, tiện đà xâm nhập, dây dưa với môi anh.

Chủ động của cô, làm anh vô cùng hài lòng.

Dưới sự dạy dỗ chỉ bảo của anh, kỹ thuật hôn môi của cô cuối cùng cũng tiến bộ hơn một chút, ít nhất, không giống như trước đây, ôm anh, hôn anh, khẩn trương giống như cương thi, không nhúc nhích gì.

Khi đó anh bất mãn nghĩ, sao người phụ nữ diễn ở trong phim, phàm là diễn cảnh hôn môi, đều nhiệt tình như vậy, ở trên người anh, lại giống như cây gỗ vậy.

Hiện giờ nghĩ lại, hẳn là người phụ nữ này thẹn thùng mà thôi!

Càng là trước mặt người mình yêu, càng thẹn thùng, hai tay đều đã không biết nên đặt ở chỗ nào.

Vân Thi Thi khác với trước kia, giống như một con chó nhỏ đáng yêu, nhẹ nhàng liếm đầu lưỡi của anh, vừa dịu dàng chui vào nhào nặn, vừa chui ra cắn cánh môi anh, lực đạo tuyệt đối không mạnh, nhẹ nhàng, cẩn thận, giống như liếm cắn mỹ vị vậy.

Anh bị cô hôn đến động tình, nhiệt độ thân thể cũng dần dần tăng lên, không ngừng nóng bỏng lại.

Người đàn ông đưa tay cởi quần áo của cô.

Cô tắm trước anh, mặc áo tắm, bởi vậy mở máy điều hòa, cho nên để trần hai chân đáng yêu như ngọc.

Anh vừa mới có động tác như vậy, liền kinh động đến cô.

Vân Thi Thi đỏ mặt nói, “Này… Cửa không khóa không quan trọng sao?”

Mộ Nhã Triết cười nói, “Không sao cả, có gì quan trọng hơn sao?”

“Nếu như hai đứa bé chạy đến tìm em, cửa không có khóa, bị bọn chúng nhìn lén thì làm sao bây giờ?”

“Đúng lúc, để bọn chúng quan sát cũng được.”

“Này!” Vân Thi Thi vừa
tức vừa cảm thấy buồn cười, “Trước đây em không phát hiện ra anh không đứng đắn như vậy đấy?”

“Bọn chúng tự hiểu, em lâu như vậy không đi, liền đoán được là có chuyện gì, thức thời, không dám chạy đến gõ cửa đâu…”

Mộ Nhã Triết càng nói, giọng nói càng phát ra khàn khàn từ tính, anh chạm vào chóp mũi cô, thân hình cao lớn chậm rãi ái muội gần sát cô, nóng bỏng trong mắt, đã không thèm che dấu rồi!

Cởi quần áo của cô ra, cô ừm vài tiếng, mà lại phối hợp, hai bàn tay nhỏ vươn ra, cũng bắt đầu cởi quần áo anh, buông ra, kéo áo tắm từ bả vai xuống, để ở giữa.

Cô kéo vạt áo anh, nhẹ nhàng hôn lên xương quai xanh của anh, một đường xuống phía dưới, cuối cùng, dừng ở trước ngực anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào trong ngực anh.

Nơi đó, trái tim nóng bỏng của anh đập “Thình thịch thình thịch”, vang lên có lực.

Không biết vì sao, nơi đó rõ ràng không phải điểm nhạy cảm của anh, nhưng cô hôn như vậy, làm lòng anh vô cùng mềm mại, một ngọn lửa vô danh lập tức bay lên, chỉ muốn ấn cô ở trên giường, áp dưới thân, hung hăng muốn cô.

Nhưng hiếm khi mới thấy cô chủ động như vậy, anh cũng không quấy rầy hứng thú của cô, ẩn nhẫn, kiềm chế, mặc cho cô lấy lòng.

Da thịt thân mật mang đến cảm xúc sung sướng, khiến cho người ta thoải mái.

Anh nhắm mắt lại, khẽ hừ một tiếng, ôm lấy vai cô.

“Thi Thi - -”

Động tác của Vân Thi Thi dừng lại, mơ mơ màng màng ngẩng đầu nhìn anh, trong đôi mắt nhiễm chút say mê, trên gương mặt mê người giống như bôi son vậy.

“Hả?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện