Tối hôm qua, bởi vì xảy ra biến cố bất ngờ, tâm sự của Mộ Nhã Triết nặng nề, cho nên, hút thuốc rất nhiều, sau đó, mấy người anh em của anh đến, cô thừa dịp này, tìm ra bật lửa trong túi áo khoác của anh, bỏ vào trong túi mình.
Bỗng nhiên cô cười lạnh lùng, lấy bật lửa ra ngoài, "Đinh - -" bật nắp lên, "Phốc xuy" một phen bật lửa lên, một tay cầm báo cáo lên, đưa vào ngọn lửa, trong tiếng thét chói tai hoảng sợ của Tống Ân Nhã, ngọn lửa mạnh mẽ bắt vào giấy, bốc cháy.
Vân Thi Thi khí phách đặt tài liễu đã bắt lửa trước mặt Tống Ân Nhã, Tống Ân Nhã kinh hô một tiếng, vội vàng đưa tay sang cầm cốc sữa còn ấm áp bên cạnh kêu giội lên.
Cùng với khói xanh lượn lờ, lúc này ngọn lửa mới không lạnh không nóng mà dập tắt.
"Cô - -!"
Tống Ân Nhã bình tĩnh lại, giận dữ nhìn cô, chất vấn như người bệnh tâm thần, "Tới cùng cô muốn làm gì?!"
"Loại tài liệu này, cô không cần cho tôi xem. Cô cho rằng, chỉ cần làm như vậy thì có thể làm lung lay niềm tin của tôi sao? Tống Ân Nhã, cô không nên tin vào điều này, quá mức khờ dại rồi!"
Vân Thi Thi phóng khoáng vứt mấy câu nói, bỗng dưng đứng thẳng lên, đi ra cửa.
Tống Ân Nhã cũng đứng lên, đuổi theo, ép sát từng bước, "Vân Thi Thi, tôi cảnh cáo cô, cô tự hào không được bao lâu nữa đâu! Ngày mai, tôi sẽ mang bản giám định DNA này, đi tìm nhà họ Mộ giúp tôi! Nể mặt đứa bé, nhà họ Mộ nhất định sẽ bắt đầu sắp xếp hôn lễ cho tôi và anh Mộ. Để coi đến lúc đó, người thê thảm là ai! Bây giờ cô tự hào như vậy, nhưng cũng không tự hào được bao lâu nữa!"
Vân Thi Thi nghe vậy, dừng lại.
Cô ung dung xoay người, "À..." một tiếng, "Vậy thì xin mỏi mắt mong chờ!"
Cô bình tĩnh trả lời, khiến Tống Ân Nhã thấy ngoài ý muốn.
Cô ta vì đứa nhỏ này, mà trả giá nhiều thứ khó có thể tưởng tượng, kỳ
thụ thai gian nan, liều mạng thay đổi trạng thái thân thể của mình.
Chờ đến lúc thụ thai thành công, cô ta lại tiếp tục điều chỉnh cơ thể, rồi ngựa không dừng vó mà bay về nước, nhưng không tìm Mộ Nhã Triết trước.
Tìm anh Mộ có ích lợi gì chứ?!
Đứa nhỏ này, là cô ta dùng thủ đoạn đê tiện mới có được, dù là cốt nhục của anh, cũng không nhất định sẽ được anh thừa nhận.
Ở trong khách sạn thủ đô nghỉ chân một chút, cô ta trực tiếp khiêu khích Vân Thi Thi!
Xuống tay từ chỗ cô, không thể nghi ngờ là làm ít công to!
Cô ta vốn tưởng rằng, khi để lộ chuyện này với cô, có lẽ cô sẽ nghi ngờ, bởi vậy, cô ta làm giám định DNA trước, sau đó tràn đầy chờ mong lúc đưa báo cáo cho cô, cô sẽ vì điều này tức giận nổi trận lôi đình, liều lĩnh chạy về nhà, khóc lóc om sòm với anh Mộ, làm loạn, giận chó đánh mèo mà trút hết ấm ức ở chỗ cô ta lên đầu anh.
Lấy tính cách trong trẻo mà lạnh lùng của anh Mộ, chắc chắn khó có thể nhận nghi ngờ của người mình yêu, tất nhiên giữa hai người sẽ xuất hiện ngăn cách.
Đây là một thủ đoạn châm ngòi ly gián cao minh!
Cô ta bày cạm bẫy xong, chỉ chờ Vân Thi Thi nhu ngốc nhảy vào, vùi mình vào.
Dù sao, cô ta đã khiêu khích trắng trợn như vậy, dù là bất kì một người phụ nữ nào, cũng đã khó có thể giữ bình thản.
Cô ta không tin, Vân Thi Thi có thể ổn định được.
Nhưng mà, sự thực chứng minh, Vân Thi Thi trầm tĩnh hơn tưởng tượng của cô ta rất nhiều.
Thậm chí không thèm hoài nghi gì, trực tiếp lấy bật lửa ra, đốt báo cáo DNA, ném tới trước mặt cô ta!