Cho dù anh nói như vậy, nhưng cô vẫn không khỏi lo lắng, “Nhưng mà… Sau này thời gian của chúng ta dài như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể hưởng thụ nghỉ phép, không cần phải đi lúc nguy cấp, nếu liên lụy đến phát triển của anh, sao em có thể an tâm hưởng thụ được?”
Mộ Nhã Triết bật cười.
Đây chắc là điểm vừa đáng yêu vừa đáng giận của bé con này!
Luôn luôn một lòng một dạ suy nghĩ cho anh.
Có lẽ sống những ngày tháng khổ sở quá lâu, cô luôn luôn tiết kiệm cho gia đình, bởi vậy khó tránh khỏi cảm thấy, một lần du lịch xa xỉ, có vẻ phô trương lãng phí.
Nhưng thực tế thì sao?
Những thứ này cô hoàn toàn không phải lo lắng!
“Tiêu dùng du lịch lần này, em hoàn toàn không cần lo lắng! Còn về chuyện em lo lắng, thực ra khoảng thời gian trước, tài chính đúng là xảy ra chút vấn đề, nhưng mà anh hoàn toàn khống chế được rồi. Anh đã sớm tính toán, sau khi rời khỏi nhà họ Mộ, sẽ mang đến chút lúng túng, chỉ là anh đã sớm dự liệu, cho nên đã sắp xếp trước đó hết rồi!”
Tống Ân Nhã giống như một mắt xích trong đó.
Tống Chính Quốc đã đồng ý đưa mảnh đất Tân Thành chuyển cho anh, không đến hai ngày, nên tiến hành ký hiệp ước rồi.
Có mảnh đất này, thêm nữa ngày 15 tháng một, tiến hành vòng đầu tư mới, tài chính sẽ khôi phục nguyên khí thôi.
Chắc là Vân Thi Thi không nghĩ tới, người đàn ông này đã sớm vạch kế hoạch cho những công việc tiếp theo, bởi vậy khó tránh khỏi có chút nghi ngờ.
Vân Thi Thi hôn anh một lát, oán trách nói, “Em lo lắng thôi mà!”
Anh cười, “Anh biết! Nhưng nếu đã đến đây, chúng ta nên hưởng thụ thật tốt, đừng lo lắng đến những chuyện khác. Chẳng bằng để tâm tư hưởng thụ lần nghỉ phép này!”
“Được rồi! Em biết rồi mà.”
Mộ Nhã Triết đột nhiên ôm cô, “Ừm, đúng rồi, còn có một việc nữa.”
Vân Thi Thi tò mò nhìn anh, “Chuyện gì ạ?”
Mộ Nhã Triết dịu dàng hôn nhẹ lên cái miệng nhỏ của cô, cười
nói, “Thi Thi, chúng ta kết hôn đi!”
- - Thi Thi, chúng ta kết hôn đi!
Bởi vì vui mừng và bất ngờ, Vân Thi Thi mở to hai mắt nhìn, có vẻ khó có thể tin. “Kết… Kết hôn sao?”
Trong tưởng tượng của cô, lễ kết hôn còn cách rất xa.
Người đàn ông hứa hẹn với cô, nhất định sẽ nhanh chóng sắp xếp hôn lễ.
Nhưng cô tưởng tượng thấy, gần đây có nhiều chuyện như vậy, kết hôn không nên vội vàng.
Nhưng mà cô không vội, người đàn ông này lại vội.
Anh muốn nhanh chóng nhìn thấy người phụ nữ mình yêu mặc áo cưới, bộ dạng tao nhã xuất hiện trước mặt anh.
Bởi vậy, bản kế hoạch vốn rất xa, nâng lên thành chương trình làm việc.
“Ừ! Đợi qua thời gian bận rộn này, chúng ta bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.”
Vân Thi Thi băn khoăn nói, “Có phải… quá vội vàng rồi không?”
“Anh đồng ý với em, cho em một hôn lễ đáng nhớ trong đời, tất nhiên là phải làm được! Chỉ là nếu muốn làm vẻ vang, trước tiên phải chuẩn bị trước, đỡ phải đến lúc đó chân tay luống cuống.”
Mộ Nhã Triết dừng một chút, trầm ngâm một lát, lại nói: “Nhà tân hôn không cần nghĩ đến, tòa trang viên ở Vân Sơn Thi Ý đó sẽ là nhà tân hôn của chúng ta.”
Nói đi nói lại.
Mộ Nhã Triết vốn rời khỏi nhà họ Mộ, tài sản Hương Thể Mạn Bộ, Mộ Lâm Phong cũng dự định thu về.
Dù sao đây đều là tài sản trên danh nghĩa của nhà họ Mộ, Mộ Nhã Triết rời khỏi nhà họ Mộ, thì không còn liên quan đến nhà họ Mộ nữa.
Lại không nghĩ tới Hữu Hữu đã sớm dự đoán một bước này, vụng trộm mua Hương Thể Mạn Bộ.