Tống Chính Quốc tức giận nói: "Còn có thể là chuyện gì nữa! Thằng nhóc kia quá mức khôn ngoan! Ngay từ lúc còn ở nhà họ Mộ, nó đã mượn tài nguyên của nhà họ Mộ để tự gây dựng thế lực bên ngoài cho mình! Thế mà người nhà họ Mộ đều không hề biết chuyện này! Để che mắt người ngoài, tập đoàn Thánh Ngự được đăng ký kinh doanh dưới tên Lục Cận Dự. Mấy ngày trước bọn họ mới đổi người đứng tên, tối qua đã lên sàn chứng khoán ở Newyork rồi, nó lập tức trở thành người nắm giữ tài sản bạc tỉ! Hừ hừ! Lúc trước tôi đã coi thường bản lĩnh của nó rồi! Tôi còn tưởng nó rời khỏi nhà họ Mộ là sẽ trở thành người hai bàn tay trắng chứ!"
Tống Ân Nhã đang xem TV trong phòng khách, nghe được Tống Chính Quốc nói vậy thì kinh ngạc, mí mắt nhảy dựng liên tục.
"Cha, cha vừa nói cái gì? Sao tập đoàn Thánh Ngự đang nổi danh gần đây lại trở thành do anh Mộ đứng tên rồi?"
"Con còn không nhìn ra sao? Nó vì ngày này mà đã mưu đồ từ lâu rồi! Nhị gia nhà họ Mộ kia sợ là cũng bị làm cho tức chết rồi! Ông ta một lòng dốc sức, không ngờ lại nuôi thành một con sói mắt trắng*, bây giờ nó rời khỏi Mộ thị rồi, không những mang đi rất nhiều tài nguyên của nhà họ Mộ mà còn khiến rất nhiều nhà đầu tư nhao nhao đòi rút vốn để đầu tư cho tập đoàn Thánh Ngự! Mộ thị bị chơi cho một vố đau như vậy, sợ là đợt này sẽ bị tổn thất nặng nề!"
* sói mắt trắng: chỉ người vong ơn phụ nghĩa, phản bội lại người đã có ơn với mình
Giang Khởi Mộng sững sờ nói: "Ý của ông là, từ mấy năm trước, thằng nhóc kia đã có mưu đồ, tự thành lập Thánh Ngự? Tập đoàn Thánh Ngự này là thành tựu của nó?"
"Chẳng thế thì còn có thể thế nào nữa?" Tống Chính Quốc tức giận nói: "Tôi đã làm ăn với Thánh Ngự mấy lần, không hề phát hiện ra cái gì khác lạ. Không ngờ rằng... Từ đầu tới cuối, thằng nhóc này tính toán quá kĩ càng! Cách đây không lâu nó mới lấy được mảnh
đất từ tay tôi, bây giờ nó dùng mảnh đất đó để xoay vòng vốn, bây giờ tương lai sáng lạn lắm rồi!"
Tống Ân Nhã nghe vậy thì cắn chặt môi, khóe miệng giật giật.
Trời ơi!
Đây là chuyện gì chứ!
Từ sau chuyện kia, cô ta đối với Mộ Nhã Triết đã trở thành yêu quá sâu mà sinh hận.
Trước kia yêu anh từng nào, bây giờ lại càng hận anh từng đó.
Cô ta còn tưởng rằng rời khỏi nhà họ Mộ thì anh sẽ chỉ còn hai bàn tay trắng.
Lúc trước, cô ta còn thầm đắc ý trong lòng, đợi cho cô ta trở thành mợ chủ nhà họ Mộ rồi, cô ta sẽ chạy đến trước mặt Vân Thi Thi mà giễu võ giương oai, tận mắt chứng kiến bộ dạng nghèo khổ của bọn họ!
Rời khỏi nhà họ Mộ, mất đi vị trí cao vời kia, hẳn là người đàn ông kiêu ngạo như anh sẽ giống như bị rơi xuống đáy vực?
Theo đuổi tình yêu sao?
Vì tình yêu nên chẳng thèm đoái hoài tới danh lợi sao?
Cô ta thì không giống như bọn họ!
Chỉ cần Mộ Yến Thừa thừa nhận đứa con trong bụng cô ta, cô ta sẽ trở thành mợ chủ nhà họ Mộ!
Cô ta không hề lo sợ rằng Mộ Yến Thừa sẽ không thừa nhận đứa bé này, bởi vì cô ta có cách khiến anh ta buộc phải đồng ý.
Còn Vân Thi Thi sao, đi theo một người đàn ông nghèo túng với hai bàn tay trắng, chỉ nghĩ đến đây thôi đã khiến cô ta sôi sục trong lòng!
Còn Mộ Nhã Triết?
Cô ta muốn nhìn xem anh rơi vào tình cảnh thê thảm như thế rồi sẽ hối hận đến mức nào!
Lựa chọn một kẻ ti tiện như Vân Thi Thi, thậm chí vì Vân Thi Thi mà không tiếc vứt bỏ dòng họ, từ bỏ vị trí đứng đầu nhà họ Mộ, cô ta muốn nhìn một chút xem mất đi tiền bạc và quyền thế rồi, anh sẽ trở nên hèn mọn thế nào!
Cô ta thậm chí còn muốn nhìn xem anh sẽ hối hận ra sao vì quyết định này!
Nhưng mà hiện tại thì sao?