Sau khi kết thúc một ngày huấn luyện, Vân Thi Thi về đến nhà, vọt vào phòng sách, tủi thân nhào vào lòng người đàn ông đang ngồi trên ghế làm việc, vẻ mặt nhăn lại nói: "Làm sao bây giờ? Chồng ơi, bộ phim này em phải cắt tóc ngắn! Đến lúc đó, tóc ngắn làm sao mà mặc váy cưới được? Em không nỡ hạ kéo đâu..."
Mộ Nhã Triết tới tận lúc này vẫn còn đang chìm đắm trong tiếng "chồng" cô vừa gọi, đến khi cô nói phải cắt tóc, mới nhất thời hồi phục lại tinh thần!
"Phim gì mà lại phải cắt tóc?"
"Một bộ phim thần tượng hiện đại, nữ diễn viên chính là một tay đua xe!"
Mộ Nhã Triết quay đầu, nghi ngờ nhìn cô: "Em? Diễn tay đua xe?"
"Vâng..."
"Không thể tưởng tượng được..."
"Vì sao?"
Mộ Nhã Triết nói: "Chút tiền đồ này của em, bình thường anh chỉ cua mấy cái khúc cong bình thường, em đã say xe rồi, nếu diễn đua xe nữa, không phải sẽ say tới sùi cả bọt mép ra sao?"
Á...
Vân Thi Thi có chút xấu hổ cúi đầu.
Say xe cô cũng đâu có muốn.
Vân Thi Thi giận dỗi, buồn bực nói: "Trời ạ, nhưng vấn đề là bộ phim này, mái tóc dài của em sẽ không giữ được nữa!"
"Vậy thì không cắt!"
Vân Thi Thi nói: "Nhưng nữ chính là người có mái tóc ngắn, đạo diễn nói em không được phép mang tóc giả, nếu không..."
Nhắc tới chuyện này, lúc đó, cô đã cố gắng kháng cự, Tần Chu lại nói với cô: "Thi Thi, em phải nhớ kỹ, em là một diễn viên, nếu không muốn cởi sạch quần áo của mình ra, thì nhất định phải làm vậy!"
"Cắt tóc của em cùng với cởi sạch quần áo có khác gì nhau đâu chứ!"
Vân Thi Thi nói: "Em còn chưa bao giờ để tóc ngắn đâu, nếu như khó coi thì làm sao bây giờ?"
"Làm sao có thể chứ? Nhan sắc của em xinh đẹp như vậy, nếu em cắt còn khó coi, như vậy người khác cắt sẽ xấu thấy bà nội họ luôn sao, đừng nói như vậy chứ!"
"Em..."
Vân Thi Thi dừng lại, oan ức nói: "Em sắp phải chụp ảnh cưới rồi, nếu như lúc đó tóc ngắn
mà phải mặc áo cưới, sẽ không được tự nhiên!"
Tần Chu lại ôm thái độ lạc quan nói: "Không sao, giám đốc Mộ sẽ không ngại chuyện này đâu!"
"Làm sao có thể chứ..."
"Coi như em có cạo sạch đầu, biến thành đầu trọc, em vẫn sẽ là tâm can bảo bối của giám đốc Mộ, trong đám cưới, cậu ta vẫn sẽ hôn em thắm thiết, không cần lo lắng!"
Vân Thi Thi bị lời của anh khiến cho đỏ bừng mặt, lại tưởng tới cảnh mình đầu trọc ở đám cưới, nhất định sẽ rất khó coi nha?
"Có rất nhiều diễn viên khi để tóc ngắn, lại hot hơn khi để tóc dài."
"Vậy... vậy chờ em chụp ảnh cưới xong rồi cắt... như vậy có được không?"
"Khi nào?"
Tần Chu nói luôn: "Anh cho em ba ngày nghỉ, sau ba ngày, em tốt nhất ngoan ngoãn cắt tóc ngắn cho anh!"
...
Lấy lại tinh thần, lại nghe Mộ Nhã Triết nói: "Cắt tóc cũng không phải gấp!"
"Như vậy, có thiếu nữ tính quá hay không?"
Mộ Nhã Triết nhìn thoáng qua bộ ngực của cô, lập tức lắc đầu lia lịa: "Chắc chắn không."
Vân Thi Thi men theo ánh mắt anh, nhìn xuống ngực mình, liền đỏ mặt, tát cho anh một cái, sau đó che lại tầm mắt của anh, tức giận nói: "Anh nghiêm túc một chút được không!"
"Anh đang rất nghiêm túc!"
Mộ Nhã Triết bỗng nhiên kéo hông cô, để cô ngồi vào lòng mình, hôn lên má, "Không sao cả, dù em có cắt tóc rồi, anh cũng sẽ không ghét bỏ em!"
"Em sẽ ghét bỏ em!"
Vân Thi Thi uất ức bưng lấy mặt anh, lầm bầm một câu: "Em tóc ngắn nhất định xấu chết!"
"Ai nhận cho em kịch bản này?"
"Là Tần Chu!"