Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Cố Tinh Trạch Lén Lút Yêu Đương Sao?


trước sau

Hữu Hữu lại nói: "Không sao cả, ở đây đâu có phụ nữ có thai."

"Ha ha." Quân Mặc bị đùa cho bật cười: "Cháu còn biết là phụ nữ có thai không thể hít được khói thuốc sao?"

"Ừm."

Hữu Hữu yên lặng oán thầm, cậu nhóc thật sự đã từng đọc sách nói về điều này.

Lúc trước cậu còn tưởng là mẹ mang thai nên đã xem qua rất nhiều tài liệu liên quan, kết quả là mẹ không mang thai, cậu còn vì điều này mà ủ rũ suốt một thời gian dài.

Hoa Cẩm vừa chơi mạt chược vừa nói lảm nhảm: "Hôm nay bộ phim mới chính thức bấm máy, Cố Tinh Trạch đã trở lại rồi."

Động tác đảo bài của Vân Thi Thi bỗng nhiên khựng lại, cô nâng mắt liếc Hoa Cẩm một cái, lại cúi đầu xuống lí nhí: "Đông phong."

Hoa Cẩm cũng lật ra một lá đông phong, lại nói: "Nếu không có anh ta, nam chính của bộ phim này ngoài tôi ra sẽ chẳng còn ai khác, nhưng giữa đường lại nhảy ra một Cố Tinh Trạch, thành ra tôi bị rớt xuống."

Quân Mặc không hề nể nang, nói: "Bộ phim này hình như là do Cố Tinh Trạch đầu tư, anh còn nói được gì nữa chứ."

"Tôi chỉ là không cam lòng thôi! Dựa vào đâu mà anh ta có thể cùng Thi Thi đóng cặp thành "đôi tình nhân đẹp nhất màn ảnh" chứ, tôi mới xứng với Thi Thi này."

Khóe môi Vân Thi Thi giật giật.

Quân Mặc tiếp tục chọc phá: "Anh còn xa mới sánh được với Tinh Trạch. Mấy nữ diễn viên đóng cặp với anh ta, người nào đóng thì người đó lập tức nổi tiếng."

"Hừ, tôi không phục."

Dường như Quân Mặc nghĩ tới cái gì đó, yên lặng đánh giá Vân Thi Thi một chút, lại nói: "Thời gian trước, tôi thấy Tinh Trạch ở cùng một cô gái trông rất giống Thi Thi."

Vân Thi Thi ngớ ra một lúc, ngẩng đầu, không hiểu nói: "Hử? Một cô gái rất giống tôi?"

Quân Mặc đáp: "Trước đó tôi còn tưởng đó là cô. Cô gái đó thực sự rất giống cô, nhìn qua thì hình như là một cô người mẫu trẻ, nhưng mà khuôn mặt thật sự rất giống cô, nhìn cũng biết là đã từng đụng dao kéo. Không chừng chuyện này còn được lên báo đấy."

"..."

Vân Thi Thi kinh ngạc: "Có phải cô nhìn nhầm rồi không?"

"Tôi có đi lên chào hỏi bọn họ mà."

Vân Thi Thi kinh ngạc mở to hai mắt: "Sao cơ?"

Quân Mặc giải thích: "Bởi vì quan hệ giữa tôi và Tinh Trạch ở trong đoàn
phim cũng khá tốt, cho nên thấy anh ta thì tôi đi đến chào hỏi một tiếng, vì vậy cũng nhìn rõ cô gái kia, vì vậy mới hết nghi ngờ. Mặc dù nhìn qua thì rất giống nhưng vẫn có nhiều điểm khác nhau. Dù cho kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ có cao siêu cỡ nào thì cũng không thể tạo ra một người giống y đúc hình mẫu sẵn có."

"A...."

Vẻ mặt Vân Thi Thi chẳng hề bị ảnh hưởng: "Tinh Trạch rất ít khi có tin đồn xấu, cũng hiếm khi có tin tức gì dính dáng đến chuyện tình cảm."

"Đúng vậy, cho nên lúc nhìn thấy hai người họ đi ra từ trong khách sạn, tôi cũng cảm thấy rất ngạc nhiên. Trong ấn tượng của tôi, bên cạnh anh ta chưa từng có người phụ nữ nào."

Khách sạn...

Đầu ngón tay Vân Thi Thi hơi run rẩy, nhưng trong mắt nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh, che giấu chút cảm xúc ngoài ý muốn này: "Khách sạn sao?"

Ôm một người phụ nữ ra khỏi khách sạn, đây là chuyện khó có thể không khiến người ta tự tô vẽ thêm.

Từ bên trong khách sạn đi ra, còn có thể là vì chuyện gì.

Vân Thi Thi bỗng nhiên nhíu mày, trong lòng có chút không thoải mái.

Cũng không phải là trong lòng không thăng bằng, chỉ là nghe Quân Mặc nói cô gái đó là một cô người mẫu trẻ, lại còn từng làm phẫu thuật thẩm mỹ, cô hơi hụt hẫng. Trong ấn tượng của cô, Cố Tinh Trạch là người vô cùng hoàn mỹ, giống hệt như một vị nam thần vậy, cô khó lòng chấp nhận được việc anh bị bất cứ cái gì làm bẩn.

Giới người mẫu rất loạn.

Vì muốn ngồi ở vị trí cao, không ít người mẫu trẻ dùng mọi thủ đoạn để leo lên.

Cô nàng người mẫu này không phải là lợi dụng Cố Tinh Trạch làm tấm ván lót đường cho mình chứ?

Cố Tinh Trạch có tình cảm với cô ta sao?

Nhưng nếu không có tình cảm thì anh đã chẳng qua lại với cô ta như vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện