Một người đàn ông cho đến bây giờ vẫn luôn phong lưu, vậy mà đối một người phụ nữ mất tích lại tìm kiếm không buông, chuyện này tuyệt đối không đơn thuần chỉ là liên quan đến đứa bé trong bụng cô ta!
Cô ta cũng mang thai!
Cô ta cũng mang thai con của anh ta, hơn nữa còn chắc chắn là một đứa con trai.
Nhưng từ đầu đến cuối Mộ Yến Thừa chưa từng để ý đến cô ta, thậm chí còn tuyệt đối không để tâm.
Nhưng Mạnh Tinh Tuyết kia thì sao?
Mộ Yến Thừa lại gạt cô ta đi tìm tung tích của người phụ nữ kia!
Cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!
Mộ Yến Thừa không có trả lời câu hỏi trước đó của cô ta, cô ta không còn kiên nhẫn chờ đợi bỗng mặt không chút thay đổi đi tới, đối mặt với anh ta nói: "Mộ Yến Thừa, tôi nói cho anh biết, tôi cũng có giới hạn của mình! Anh đừng tưởng rằng, hiện tại nhà họ Tống nghèo túng một chút mà dễ bắt nạt! Tôi nói cho anh biết, nếu tôi đã là vợ chưa cưới của anh, kết hôn với anh, như vậy tôi tuyệt đối sẽ không cho phếp Mạnh Tuyết Tinh tồn tại! Mặc kệ cô ta đi tới nơi nào, anh cũng không được tìm kiếm cô ta nữa! Nếu anh còn biết nghĩ đến cảm thụ của tôi vậy thì phiền anh bỏ đứa bé trong bụng cô ta đi! Tôi- Tống Ân Nhã không phải là người dễ bắt nạt như vậy!"
Mộ Yến Thừa chợt nở nụ cười lạnh buốt: "Tống Ân Nhã, cô thật khờ! Cô cho rằng cô trên danh nghĩa là vợ chưa cưới của tôi thì có thể khống chế tôi sao? Cô nằm mơ đi!"
"Cái gì?!"
Tống Ân Nhã tức giận nói: "Mộ Yến Thừa, tôi không chế anh?! Tôi khống chế anh sao?! Cùng lắm tôi cũng chỉ đang bảo vệ quyền lợi làm vợ của mình mà thôi! Bảo vệ quyền lợi hợp pháp của tôi!"
Mộ Yến Thừa lúc này đã không còn kiên nhẫn, ngắt lời cô ta: "Ngay cả giấy chứng nhận kết hôn còn không có, bảo vệ cái gì?!"
"Anh..."
"Huống hồ, tôi cực kỳ chán ghét những người vì ham muốn cá nhân mà cố tỏ ra đường hoàng chính trực như cô!”
Mộ
Yến Thừa dừng một chút, lại nói: "Cô không chấp nhận được Tinh Tuyết chẳng qua cũng chỉ vì cô lo lắng đến sự tồn tại của cô ấy sẽ uy hiếp đến vị trí mợ chủ của cô tại nhà họ Mộ?! Điểm này, cô hoàn toàn không cần quan tâm!Ngay tại đây tôi phải nói cho cô biết mặc kệ Mạnh Tinh Tuyết có ở đây hay không, có tìm được hay không, ở trong lòng tôi, cô ngay cả xách giày cho cô ấy cũng không xứng!"
- - Ở trong lòng tôi, cô ngay cả xách giày cho cô ấy cũng không xứng!
Tống Ân Nhã nghe đến đây, trái tim giống như bị ai đó hung hăng đâm một nhát, đau đớn vô cùng!
Sắc mặt cô ta trắng bệch, bờ môi run rẩy, rất nhanh cô ta hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi ép hỏi: "Xách giày cũng không xứng?! Mộ Yến Thừa! Đây là lời nói thật lòng của anh?!"
Mộ Yến Thừa hừ lạnh một tiếng, có vẻ không cho là đúng, khóe môi vẽ lên ý cười hời hợt, lại cực kỳ lạnh lẽo: "Cô cho rằng tôi đang nói đùa với cô?! Cô nghĩ tôi cũng dối trá giống như cô sao!"
Nói xong, anh ta không thèm để ý đến cô ta, dặn dò mấy trợ lý mới nhậm chức một câu: "Thu dọn nơi này sạch sẽ! Tôi có việc muốn ra ngoài."
Anh ta vừa mới nhậm chức, liền đề bạt vài vị thân tín lên làm trợ lý, không thể không nói, Mộ Yến Thừa vô cùng tự cao tự đại, bên người Mộ Nhã Triết chỉ có một mình Mẫn Vũ, còn anh ta lại cảm thấy một người chẳng đủ, nếu hiện tại anh ta đã là người nắm giữ quyền lực tối cao nhà họ Mộ, như vậy bên người ít nhất cũng phải có 5 vị trợ lý mới thể hiện được sự oai phong, địa vị cao quý của anh ta!
Chuyện đầu tiên phải làm sau khi nắm quyền chính là đổi người cũ bên cạnh giám đốc tiền nhiệm!