Kỷ Nhan đối xử với cô cực kỳ khách khí lễ phép, cũng không làm khó dễ cô.
Huống hồ, rốt cuộc Kỷ Nhan có phải Nhan Băng Thanh hay không cũng không liên quan đến cô!
Cô chỉ cần quay phim tốt.
Vì thế, Vân Thi Thi cũng không để việc này ở trong lòng.
Hôm nay, sau khi công việc chụp hình của cô kết thúc, đang chuẩn bị thu dọn về nhà, bỗng nhiên Kỷ Nhan đẩy cửa phòng hóa trang ra, đi đến trước mặt cô, mỉm cười nói: "Thi Thi, cảnh quay của cô đều xong rồi à?"
Vân Thi Thi quay đầu, nhìn cô ta một cái, nhẹ nhàng gật đầu: "Ừm!"
Dừng một chút, cô nghi hoặc hỏi: "Sao vậy? Có chuyện gì sao?"
Lúc ở trong đoàn phim, cảnh quay chung của cô và Kỷ Nhan không nhiều, bởi vậy cô rất ít khi nói chuyện với cô ta.
Kỷ Nhan nói: "Tôi nói chuyện này chắc chắn có chút bất ngờ!... Hôm nay là sinh nhật của tôi, cô có đồng ý tham gia party sinh nhật của tôi không? Tôi biết cô vội vàng về nhà, nhưng mà tôi đã mời toàn bộ nhân viên đoàn phim, nếu sơ sót quên không mời cô, chỉ sợ sẽ bị bàn tán!"
Vân Thi Thi: "Chuyện này..."
"Cô cũng biết đấy, ở đoàn phim, có không ít người thích nói xấu sau lưng người khác, nếu cô không tới tham gia party sinh nhật tôi, tôi rất lo sẽ bị người khác nói xấu, bảo rằng tôi và cô không hòa thuận, nếu truyền tới tai cánh nhà báo thì không biết sẽ bị viết thành cái dạng gì! Nếu cô thật sự rất vội thì có thể về sớm!"
Vân Thi Thi nghi ngờ.
Kỷ Nhan đã suy xét chu toàn khiến cô không thể từ chối.
Chính xác, nếu cô không tham gia, khó tránh khỏi bị đàm tiếu.
Vì thế, cô nhẹ nhàng nói: "Tham gia cũng được, chỉ là cô mời tôi đột ngột thế này, tôi cũng không biết hôm nay là sinh nhật cô, hai tay trống trơn,
cũng chưa chuẩn bị quà!"
"Không sao, cô tới tham dự đã là món quà lớn rồi!" Kỷ Nhan cười, nghiêng đầu nói: "Tôi là cố ý đến lúc này mới mời, miễn cho một đám người luống cuống tay chân chuẩn bị quà, làm chậm trễ tiến độ đoàn phim! Kỳ thật không cần chuẩn bị quà, đoàn phim đã mua bánh ngọt, càng nhiều người càng vui!"
Vân Thi Thi cười: "Cô đã nói như vậy, làm sao tôi dám từ chối? Bao giờ thì bắt đầu bữa tiệc?"
"Phải chờ tới lúc đoàn phim hoàn thành tiến trình hôm nay đã. Chắc là tầm bảy giờ tối?" Kỷ Nhan dừng một chút, nghĩ một lát, bỗng dưng nói: "Hay là cô cứ đến trước tám giờ đi?"
"Được!"
Kỷ Nhan cảm động: "Thi Thi, cám ơn cô! Không nghĩ tới cô sẽ đồng ý tham gia tiệc sinh nhật tôi!"
"Nói gì vậy chứ!"
"Vậy cô sắp xếp công việc đi, tôi còn cảnh quay, đi trước nhé."
Kỷ Nhan chào một tiếng, sau đó thì rời đi.
Sau khi cô ta rời đi, vẻ tươi cười trên mặt Vân Thi Thi liền biến mất.
Không giống.
Tiếp xúc ở khoảng cách gần, cùng với ấn tượng ngạo mạn của Nhan Băng Thanh, cơ bản là không giống.
Chẳng lẽ là cô nghĩ nhiều?
...
Bảy giờ tối, party tại quán rượu khai màn.
Ngoại trừ Cố Tinh Trạch, toàn bộ nhân viên đoàn phim đều đến, Kỷ Nhan hớn hở bao trọn tầng hai, đợi cho mọi người đều đã đến đông đủ, ồn ào muốn bắt đầu tiệc, Kỷ Nhan đứng ra, bỗng nhiên thần bí nói: "Chờ một lúc, còn có người chưa tới nữa!"
Mọi người hiếu kỳ hỏi: "Còn ai nữa?"
Kỷ Nhan không nói, cố ý thừa cơ nước đục thả câu.