…
Bởi vì buổi tối hôm đó, Hoa Cẩm và Cao Nam đánh nhau ở quán bar, rất nhanh mọi người trong đoàn làm phim đều biết.
Sau khi trải qua chuyện đó, ánh mắt mọi người nhìn Vân Thi Thi và Hoa Cẩm tựa hồ trở nên không thích hợp.
Khó trách.
Bọn họ thấy thế nào, cũng đều cảm thấy được Hoa Cẩm nhiệt tình với Vân Thi Thi hơn một chút, anh ta chăm sóc Vân Thi Thi, có thể nói là trước nay chưa từng có, có rất nhiều người suy đoán, có phải hai người yêu nhau hay không.
Lần trước mở to mắt nhìn Hoa Cẩm bảo vệ Vân Thi Thi tốt như vậy, ra tay với Cao Nam, cho dù mặt bị thương cũng không tiếc.
Phải biết rằng, có rất nhiều người đã quen với hành vi của anh ta.
Chưa bao giờ vì chuyện nhỏ nhặt mà đánh nhau.
Bởi vì Hoa Cẩm chán ghét chuyện mặt bị thương.
Lúc trước quay một bộ phim cổ trang, bởi vì nhân viên có chút sai lầm trong công việc, anh ta bị nhánh cây làm bị thương ở mặt, giận dữ trong đoàn làm phim, trực tiếp mắng chửi nhân viên trong đoàn làm phim.
Đạo diễn và mấy người cấp cao cứ thế không dám nói năng gì.
Hoa Cẩm cực kỳ bảo vệ mặt mình, anh ta rất xem trọng khuôn mặt, nhưng mà vì Vân Thi Thi, cho dù mặt bị thương cũng không để ý, chuyện này nói lên cái gì?
Nói lên Vân Thi Thi trong lòng anh ta rất có phân lượng.
Nhưng mà từ ngày Vân Thi Thi giận dữ, còn đột nhiên xuất hiện ‘Bạn gái’ chính của Cao Nam, chuyện ‘Vân Thi Thi là kẻ thứ ba’ trở thành chuyện khó mà phân biệt được thật giả, rất nhiều người giữ kín chuyện này.
Sau khi Hoa Cẩm trở lại đoàn làm phim, tin đồn vẫn không giảm.
Một ngày nào đó, anh ta quay xong, trở lại phòng nghỉ ngơi, trên mặt có chút bẩn, vì vậy đi đến toilet muốn rửa mặt, mơ hồ nghe thấy tiếng hai người phụ nữ nói chuyện trong phòng rửa tay.
“Tôi càng ngày càng cảm thấy, Vân Thi Thi và Hoa Cẩm có gì đó! Tôi thấy hai người
họ cực kỳ ái muội.”
“Hả…? Thế nào?”
“Hôm nay lúc quay phim, cô có phát hiện không, cho dù Vân Thi Thi làm gì, ánh mắt Hoa Cẩm đều không rời khỏi người cô ta. Chuyện khiến người ta kinh ngạc chính là Vân Thi Thi kết thúc cảnh quay, Hoa Cẩm sẽ dính vào, trên mặt tươi cười như hoa, thấy thế nào cũng giống một người đàn ông rơi vào tình yêu.”
“Không thể nào? Hoa Cẩm và Vân Thi Thi cũng không xứng đôi lắm? Hai người sao có thể có quan hệ yêu đương được?”
“Nhưng mà tôi thấy hai người đó rất ái muội! Kỳ thật tôi vốn không tin chuyện này, bởi vì… Trước kia tôi là fan của Hoa Cẩm, tôi thấy ánh mắt anh ta nhìn về phía Vân Thi Thi, giống hệt ánh mắt của tôi lúc theo dõi anh ấy.”
“Cô gia nhập bao lâu rồi? A… Không phải là cô vì Hoa Cẩm mà vào đây làm đấy chứ?”
“Ừm! Lúc trước tôi học thiết kế thời trang, vốn có cơ hội ra nước ngoài học, nhưng bởi vì là fan của Hoa Cẩm, cho nên lúc đoàn làm phim tuyển nhóm trang phục, tôi vứt bỏ chuyện đi du học, vào đoàn làm phim. Theo anh ấy từ bộ cổ trang thứ hai đến bây giờ.”
“Không phải Hoa Cẩm để ý Vân Thi Thi đấy chứ? Cô ta là kẻ thứ ba đó! Không phải Kỷ Nhan nói sao? Vân Thi Thi vì lấy tài nguyên, vậy mà chủ động quyến rũ Cao Nam, tôi thấy bề ngoài cô ta băng thanh ngọc khiết, không nghĩ tới lại vụng trộm làm chuyện như vậy. Tuy cô ta phủ nhận, chỉ càng cho thấy cô ta dối trá. Làm thì làm, thừa nhận thì thừa nhận! Có cần thiết phải phủ nhận không? Chẳng lẽ làm gái điếm còn muốn lập đền thờ sao?”
“Xuỵt! Cẩn thận tai vách mạch rừng.”