Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chú Ấy Không Già!


trước sau

Nhất định là chú tốt bụng đó đưa tới?

Oa?

Chú ấy không ném cậu đến cục cảnh sát sao?

Cậu xoay người xuống giường, đi ra phòng ngủ.

Đây là một gian phòng rất lớn, ngoại trừ phòng ngủ, phòng tiếp khách, thư phòng, còn có một phòng vệ sinh rất lớn.

Đi vào phòng vệ sinh, bồn tắm to như vậy làm cậu kinh ngạc vui mừng một phen!

“Oa! Thật lớn!”

Cậu khoa trương lẩm bẩm một câu.

Con chó nhỏ vốn ru rú ở phòng khách nghỉ ngơi nghe thấy tiếng chạy tới, cực kỳ hưng phấn, vây quanh cậu không ngừng xoay vòng, lè lưỡi.

“Gâu gâu!”

Tiếng kêu thanh thúy.

Sở Tiểu Bảo ôm lấy nó, xoa đầu nó, lại phát hiện không biết người nào tắm rửa sạch sẽ cho con chó trắng nhỏ, bộ lông vốn bẩn thỉu dơ dáy, biến thành bộ lông màu trắng xinh đẹp, trên người thơm ngào ngạt, tỏa ra mùi thơm.

“Tiểu Bạch, mày thật thơm nha! Ai tắm cho mày thế?”

Tiểu Bạch lè lưỡi, tất nhiên là sẽ không trả lời cậu.

Tiếng chó kêu thanh thúy, kinh động người hầu ở ngoài cửa.

Có người gõ cửa, sau đó, một nữ giúp việc mặc sườn xám đẩy cửa tiến vào, mỉm cười nói, “Tiểu Bảo, em tỉnh rồi à?”

Sở Tiểu Bảo kinh ngạc một phen, có chút cảnh giác nhìn cô ta, có vẻ cực kỳ phòng bị.

“Cô là ai?”

“Em có thể gọi chị là chị.”

Nữ giúp việc nhẹ nhàng ngồi xổm xuống trước mặt cậu, dịu dàng nói, “Chị tắm rửa cho em, có được không? Tối hôm qua vốn định tắm cho em, nhưng mà ông chủ nói em ngủ rồi, bảo bọn chị không được đánh thức em.”

“Em… Em tự mình tắm, không cần chị giúp!”

Cậu biết mình còn nhỏ tuổi, nhưng mà từ nhỏ đã có quan niệm nam nữ khác biệt, một người phụ nữ tắm cho cậu, cậu tất nhiên cảm thấy xấu hổ!

Nữ giúp việc lại nói, “Ông chủ nói rồi, muốn chị giúp em tắm!”

“Ông chủ?”

Trong đầu Sở Tiểu Bảo đột nhiên hiện lên một ông cụ đầu tóc trắng xóa, khóe môi giật giật một phen, “Ông chủ là ai ạ?”

“Tên của ông chủ, bọn chị không có tư cách gọi thẳng!”

Sở Tiểu Bảo chu
miệng, “Em muốn chú đẹp trai hôm qua tắm cho em.”

“Chú đẹp trai sao?”

“Dạ! Là chú nhìn rất được, nhưng mà có vẻ hung dữ!”

Nữ giúp việc không biết nên khóc hay nên cười, “Tiểu Bảo, người đàn ông em nói, có phải là ông chủ hay không?”

Sở Tiểu Bảo vội nói, “Chú ấy không già, rõ ràng là cực kỳ trẻ tuổi.”

“…”

Nữ giúp việc dở khóc dở cười.

“Ông chủ” này không phải là chỉ “Ông nội” đâu!

Ở biệt thự nhà họ Cố, trên dưới nhà họ Cố đều phải gọi Cố Cảnh Liên một tiếng “Ông chủ”.

Nhà họ Cố là nhà giàu có trăm năm, bởi vậy chế độ trong gia tộc, cũng duy trì quy củ trước đây, “Ông chủ” là cách xưng hô lớn nhất, Cố Cảnh Liên là gia chủ nhà họ Cố, bởi vậy trên dưới nhà họ Cố phải xưng hô như vậy.

“Ông chủ còn đang nghỉ ngơi, chị tắm cho em.”

“Không cần.” Sở Tiểu Bảo không được tự nhiên cúi đầu, trên mặt hồng hồng, “Chị tắm cho em, em cảm thấy là lạ!”

“Vậy… Chị đứng ở một bên nhìn em, tự em tắm có được không?”

Đứa bé còn nhỏ như vậy, nếu không cẩn thận trượt chân, cực kỳ dễ dàng chìm.

Đó là việc cô ta lo lắng.

Sở Tiểu Bảo cố gắng đồng ý.

Nữ giúp việc ôm cậu vào phòng vệ sinh, thay cậu đổ đầy nước ấm, ôm cậu đi vào.

Sở Tiểu Bảo che thân thể đầy thịt, đỏ mặt yêu cầu, “Chị quay lưng lại có được không? Chị nhìn như vậy, em có chút xấu hổ…”

Thằng nhóc đó còn biết xấu hổ nữa!

Nữ giúp việc đành phải đồng ý, xoay người sang chỗ khác.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện