Anh ta muốn nhìn thêm vài lần, cố gắng nhìn nhiều thêm vài lần, nhưng mà càng nhìn, sẽ càng thêm đau lòng.
Anh ta thật sự, thật sự khó mà tiếp nhận được sự thực tàn nhẫn như vậy!
Tinh Trạch, thật sự đã chết sao?
Không lâu sau, sẽ giống như người chết vậy, ở nhà tang lễ, hóa thành một đống tro cốt nho nhỏ, chôn ở nơi âm u, không thấy mặt trời.
Tần Chu đột nhiên cảm thấy rất đau lòng, nước mắt lại càng khó dừng lại.
Anh ta không phải là một người yếu ớt, nhưng hôm nay, mãi đến khi khắc sâu một sự thật, Cố Tinh Trạch không thể trở lại, lúc này anh ta mới cảm nhận được đau đớn vì mất đi người bạn thân!
Tần Chu nhẫn nhịn, nhịn rồi lại nhịn, mới cố gắng bình tĩnh đứng dậy, nhẹ nhàng mà vươn tay, đem đôi mắt không nhắm chặt của Cố Tinh Trạch, đóng lại.
“Không phải anh vẫn nói, muốn ngủ một giấc thật ngon sao?”
Tần Chu nhìn anh ta, nhíu mày, miễn cưỡng cười vui, “Bây giờ anh có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi, còn lại, liền giao cho tôi xử lý.”
Anh ta xoay người, chậm rãi rời đi.
Khi đi tới cửa, mấy cấp cao của Hoàn Vũ hướng mặt vào bên trong nhìn đông nhìn tây, Tần Chu ngăn bọn họ lại.
“Đừng nhìn nữa!”
Anh ta vừa nói, vừa khép cửa lại.
“Rốt cuộc Tinh Trạch xảy ra chuyện gì?”
“Chúng tôi nhận được tin tức, nói Tinh Trạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rốt cuộc sao lại thế này?”
Tần Chu nhìn bọn họ một cái, ánh mắt trống rỗng, nói, “Tinh Trạch ngủ rồi, các người đừng đánh thức anh ấy.”
“Chuyện này…”
Mấy cấp cao đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không biết rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, nhưng đa số đều hiểu rõ, nghe Tần Chu nói như vậy, trong lòng chắc là đã đoán ra được.
Cố Tinh Trạch mất!
Vĩnh viễn ngủ say rồi!
Gia nhập giới giải trí mười năm, cho đến bây giờ đều là ngôi sao chói mắt, hiện giờ, lại thật sự giống như ngôi sao, ở trên bầu trời rồi!
- - Tinh Trạch ngủ rồi, đừng đánh thức anh ấy.
Từ trước đến nay anh ta luôn phàn nàn với Tần Chu, ban đêm luôn ngủ không ngon, Tần Chu biết trạng thái tinh thần của anh ta rất kém, cũng cực kỳ lo lắng.
Anh ta hiểu rõ, Cố Tinh Trạch gia nhập giới giải trí mười một năm, quanh năm suốt tháng,
luôn luôn theo đuổi thông cáo ở các nơi trên thế giới, giấc ngủ vô cùng tồi tệ.
Hơn nữa, kèm thêm suy nhược thần kinh cực kỳ nghiêm trọng và chứng uất ức, cho tới nay, đều luôn luôn phải uống thuốc.
Tuyên bố rời khỏi giới giải trí, là vì Vân Thi Thi, hơn nữa bác sĩ riêng của anh ta luôn khuyên bảo mãi, hi vọng anh ta đến nước Mĩ điều trị chứng uất ức.
Cố Tinh Trạch cũng buông tha, chỉ là tin tức rời khỏi giới giải trí tuyên bố quá đột ngột, biến thành Tần Chu có chút trở tay không kịp.
Sao anh ta lại yêu Vân Thi Thi?
Chắc là vì Vân Thi Thi là người duy nhất có thể vì anh ta chiếu ánh sáng rực rỡ, đuổi đi u ám từ đáy lòng.
Chỉ là có một số chuyện, thật sự không thể cưỡng cầu.
Thật sự không thể cưỡng cầu!
Nhưng mà anh ta nghĩ tới vô số khả năng, có liên quan đến nhân sinh tương lai của Cố Tinh Trạch.
Có lẽ đến nước Mĩ, điều trị chứng uất ức.
Có lẽ, tha hương ở nước khác, gặp được một cô gái thích hợp, cùng nhau yêu đương.
Có lẽ, hai năm sau, anh ta sẽ gặp và kết hôn với người phụ nữ anh ta yêu, sinh con, sống cuộc sống bình thường…
Nhưng mà anh ta nghĩ đến đủ loại nhân sinh tương lai của Cố Tinh Trạch, lại không thể tưởng tượng được, tin dữ như vậy lại đến.
Chuyện này bảo anh ta chấp nhận thế nào đây?
Tần Chu nhìn anh ta ngủ thiếp đi, có lẽ, đối với anh ta mà nói, đây cũng là một loại giải thoát!
Người chết không thể sống lại.
Chỉ hi vọng anh ta có thể yên tĩnh nghỉ ngơi.
…
Tin Cố Tinh Trạch mất, bị lộ ra ngoài, cho dù bóng đêm đen như mực, rất nhiều truyền thông nghe tin tới đây, chấp nhận ngồi xổm canh giữ ở cửa.