“Em nghĩ được rất nhiều tên, nhưng mà, không biết nên chọn lựa cái tên nào.”
Đặt tên chắc là rất thâm sâu đi.
Về phương diện này, Vân Thi Thi cực kỳ khủng hoảng.
Tên này, không chỉ là một ký hiệu đơn giản, đầu tiên, tên phải đọc dễ nghe, dễ nghe, phải chú ý âm tiết, tên không xuôi tai, cho dù có hàm nghĩa, cũng không làm người ta thích.
Còn chú ý không được có hài âm*.
*: âm đọc gần giống hoặc giống nhau.
Ví dụ như ‘Đỗ Tử Đằng’, ‘Vũ Linh’, ngụ ý thì tốt, nhưng mà hài âm không nghe được, làm cho người ta không biết nên khóc hay nên cười rồi!
Nét bút không thể nhiều, nếu không viết rất phiền phức, không thuận tay.
Còn tham khảo cầm tinh và bát tự, thế hệ trước, còn xem trọng âm dương ngũ hành.
“Em nghĩ ra được mấy cái tên?” Anh tò mò, muốn nghe thành quả của cô một chút.
“Nếu là con trai, em muốn đặt mấy cái tên - -”
Vân Thi Thi dừng một chút, nói, “Mộ Thiên Dực, bay lượn phía chân trời, với những kế hoạch rộng lớn. Mộ Quân Hào, ý là quân tử dũng cảm.”
“Không xuôi tai.” Anh phát biểu ý kiến.
“Còn có mà!”
Vân Thi Thi lại liệt kê vài cái tên.
Thực ra, cô đặt tên, chẳng những có ý nghĩa, đọc cũng rất dễ nghe.
Nhưng mà Mộ Nhã Triết lại không thấy dễ nghe.
“Có tên con gái hay không?”
Vân Thi Thi nói, “Tất nhiên là có rồi!”
“Ừm, ví dụ như…?”
“Mộ Tĩnh Hạm, Mộ Y Y, Mộ Nguyệt Dao…”
“Mộ Nguyệt Dao?”
Mộ Nhã Triết đột nhiên ngắt lời cô nói.
Vân Thi Thi có chút bất ngờ nhướng mày, bĩu môi, “Tên này làm sao vậy?”
Anh cười, “Rất êm tai.”
“… Này, có phải anh hơi bất công rồi không?” Vân Thi Thi có chút ghét bỏ nói, “Anh rõ ràng là thích con gái nhiều hơn một chút, cho nên tên con gái, thế nào cũng dễ nghe! Đánh giá như vậy, căn bản không có một chút công bằng!”
“Ai nói?”
Anh nghiêm túc nói, “Tên Nguyệt Dao thật sự rất êm tai, liền đặt tên này đi.”
Vân Thi Thi không cam lòng nói, “Nhỡ đâu không sinh ra con gái thì làm sao bây giờ?”
“Có phải con gái hay không, là anh quyết định, cũng không phải em, em không cần quan tâm.” Mộ Nhã Triết véo cái mũi của cô, tràn đầy tự tin, “Anh cảm nhận
được, đứa bé đó, nhất định là bé gái.”
“Cái gì! Có vẻ như biến thành hai cha con cảm nhận được vậy!” Vân Thi Thi có phần ghen tị, “Nếu thật sự là con gái, sau này ở trong nhà, chắc chắn không có địa vị của em rồi! Trong mắt anh đều là con gái, sau này cha con một lòng, sau này em sẽ đau khổ rồi?”
“Không phải em có hai kẻ dở hơi Hữu Hữu và Tiểu Dịch Thần rồi sao?”
“…”
Cô lại không có lời nào để nói.
“Ba người không phải đều một lòng sao? Anh và con gái một lòng, làm sao vậy? Không cho phép sao?” Lời anh nói rất có lý lẽ.
“Được, được! Anh có lý! Anh là heo mẹ già đeo bra, một cái một cái lại một cái!” Vân Thi Thi không biết học được một một câu như vậy ở đâu.
Biến thành anh không biết nên khóc hay cười!
Anh đột nhiên ôm chặt cô, vô cùng trịnh trọng nói, “Em yên tâm, ở trong lòng anh, em vĩnh viễn là người quan trọng nhất! Không ai có thể so sánh được với em!”
“Bây giờ thì nói như vậy, nếu con gái sinh ra, chắc chắn không phải nữa rồi!” Trong lòng cô ngọt ngào, ngoài miệng cũng không bỏ qua, “Sau này có con gái, địa vị của em, không chừng bị vứt đi đâu rồi!”
Mộ Nhã Triết, “Thật! Mấy ngàn mấy vạn con gái, cũng không bằng một mình em!”
“Mấy ngàn mấy vạn sao? Mấy ngàn mấy vạn, anh cũng không nuôi nổi.”
“Sao anh lại không nuôi nổi? Em hoài nghi năng lực của anh sao?” Mộ Nhã Triết đột nhiên nắm lấy hai tay cô, đến gần cô, “Không phải anh không nuôi nổi, mà do em không sinh được nhiều như vậy.”
“Em không phải là heo mẹ, số lượng như vậy, em không thể sinh được! Heo mẹ cũng sinh không được nhiều như vậy đâu!”
“…”