Cố Cảnh Liên dắt tay Tiểu Bảo xuống xe, cậu nhóc ngẩng đầu, vừa thấy cửa khách sạn được trang trí tráng lệ, xa xỉ, một đôi mắt xinh liền mở lớn!
"Trời ạ! Thật đẹp...!"
Cố Cảnh Liên nắm bàn tay nhỏ của cậu, hơi kéo cà- vạt, anh ta có có vẻ không thích ứng với những trường hợp như vậy.
Ngoại trừ những người có giao tình sâu đậm với nhà họ Cố còn bình thường anh ta rất ít tham gia những buổi hẹn gặp.
Trong lòng anh ta rõ ràng, Mộ thị chuyển thiếp mời cho anh ta, đơn giản là vì gần đây tập đoàn Thánh Ngự tiến công ào ạt, cắn chặt Mộ thị không rời, nơi nơi đều là địch, Mộ thị đương nhiên nóng lòng muốn “kết đồng minh”.
Cố Cảnh Liên chính là đối tượng mà Mộ thị đã nhắm tới từ lâu.
Thế lực nhà họ Cố hùng hậu, nếu hai nhà Cố- Mộ liền kết với nhau đấu lại tập đoàn Thánh Ngự thì tuyệt đối có phần thắng!
Mộ Nhã Triết cho dù có lợi hại, cũng không thể chống lại sự liên thủ giữa hai nhà Mộ- Cố, đến lúc đó, Mộ Nhã Triết bốn bề thọ địch, Mộ Lâm Phong sẽ cảm thấy vô cùng sung sướng!
Chính vì thế, ngay từ đầu Cố Cảnh Liên đã nhìn thấu dã tâm của Mộ Lâm Phong nên anh ta làm ngơ không quan tâm đến.
Nhưng Tiểu Bảo lại có hứng thú, Cố Cảnh Liên liền đến đây.
Tiểu Bảo tràn đầy hiếu kỳ, hội trường hôn lễ trước mắt, hoàn toàn khác so với tưởng tượng của cậu.
Đối với cậu, ấn tượng về hôn lễ chỉ dừng lại tại hôn lễ của con gái Phó cục trưởng cục cảnh sát huyện Yến Thành.
Nhưng hôn lễ của Mộ Yến Thừa cùng Tống Ân Nhã lại trang trí giống hôn lễ trong hoàng cung mà cậu mới chỉ nhìn trên ti vi!
Sở Tiểu Bảo nói: "Trời ạ! Làm hôn lễ này, chú rể cùng cô dâu chắc phải vô cùng nhiều tiền đi!"
Cố Cảnh Liên chẳng thèm nhìn, chỉ hừ lạnh một tiếng.
Trước kia khi Mộ thị còn có Mộ Nhã Triết ở đây, anh ta còn chẳng buồn quan tâm.
Hiện giờ sự giàu có của Mộ thị cùng lắm cũng chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi.
Đã từng gặp qua quý tộc Anh quốc sa sút, mặc dù không giàu có, nhưng cho dù có phải vét sạch của cải cũng phải xem trọng bề ngoài, phô trương, xa xỉ. Hiện giờ Mộ thị nợ đến vài tỷ bên ngoài, lão già Mộ Lâm Phong này, bảo thủ, lại chỉ dùng
người nhà, danh tiếng cũng đã sớm đi xuống rồi.
Buổi lễ ngày hôm nay cũng chỉ như một hình thức thương mại mà thôi.
Cố Cảnh Liên nắm Tiểu Bảo đi tới cửa, phóng viên truyền thông lập tức chú ý tới anh ta!
Cố Cảnh Liên đứng lặng trong đám người, thân cao 1m89, khí thế chấn nhiếp người khác, anh ta một thân tây trang thẳng tắp, trên mặt mang kính râm, một đầu tóc đen như mực, càng làm nổi bật lên sự sắc bén của anh ta.
Nhóm người truyền thông lập tức kích động vọt tới chỗ anh ta!
Hiếm có khi Cố Cảnh Liên xuất hiện trước công chúng, trong quá khứ, dù là truyền thông hay công chúng, anh ta đều luôn tận lực tránh, những tin đồn về nhà họ Cố ở thủ đô mọi người đều biết, đều hiểu gia chủ nhà họ Cố là một người đàn ông tuổi trẻ đẹp trai, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn nhưng lại chưa hề nhìn thấy mặt người nọ.
Bởi vậy, lúc Cố Cảnh Liên xuất hiện ở trước mặt mọi người, nhóm phóng viên đều không nhịn được mà vồ tới!
Đám người giống thủy triều tràn qua, Tiểu Bảo vừa thấy trận thế này liền không nhịn được khiếp sợ, còn tưởng rằng xảy ra chuyện gì, theo bản năng ôm lấy đùi Cố Cảnh Liên, bàn tay nắm chặt góc áo của anh.
Cố Cảnh Liên cúi đầu nhìn về phía cậu, thấy cậu nhóc không biết tại sao lại dính sát vào người anh ta, còn ôm lấy đùi anh ta nữa, bộ dáng như con thú nhỏ bị tập kích!
Trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện một loại cảm giác vô cùng chân thực, tình cảm ấy không khỏi quá xa lạ, rất khó dùng từ để hình dung, khiến anh ta có chút... Thích phản ứng này của cậu nhóc!
Anh ta hơi khom người, ôm Tiểu Bảo vào trong ngực, khẽ dùng ánh mắt ý bảo.
Một hàng vệ sĩ được huấn luyện chỉnh tề đằng sau lập tức tiến lên, cảnh cáo những phóng viên này: "Không được chụp ảnh!"