Một bộ mặc lúc đón dâu, một bộ mặc ở ngoài bãi cỏ hôn lễ, cũng là áo cưới mặc bên ngoài, bộ còn lại mặc trong hôn lễ phong cách Trung.
Mộ Nhã Triết mời nhóm trang điểm chuyên môn, bởi vậy, co dù là kết hợp hôn lễ Trung Quốc hay là phương Tây, cũng không cần lo lắng trang điểm không hợp.
Lúc trang điểm xong, đã là sáu giờ, Vân Thi Thi mới thay quần áo xong, Cung Kiệt đã đến.
Anh đi vào phòng, thấy Vân Thi Thi đã thay xong quần áo, đứng ở trước gương, nhân viên trang điểm đeo trang sức cho cô, khi cô xoay người, thực sự làm Cung Kiệt kinh diễm một phen!
Anh vừa nói thầm vừa đi đến bên cạnh cô, “Không biết anh rể tu luyện phúc khí từ đâu, có thể lấy được chị gái anh.”
Anh đứng trước mặt cô, dịu dàng đánh giá cô, đột nhiên nhếch môi mỉm cười, nhẹ nhàng nắm tay Vân Thi Thi.
“Chị, chị thật đẹp!”
Vân Thi Thi nhìn anh, thử thăm dò hỏi, “Đẹp bao nhiêu?”
“Đẹp nhất trên thế giới này!”
“Hừ! Em chỉ dỗ chị vui vẻ thôi!”
“Dỗ chị vui vẻ chỗ nào chứ? Chị xinh đẹp như vậy, em không nỡ gả chị ra ngoài!”
Lời này của Cung Kiệt là thật lòng, nhất là khi trông thấy Vân Thi Thi xinh đẹp như vậy, trong lòng anh lại mắng thầm, không biết Mộ Nhã Triết dùng thủ đoạn gì, bắt cóc chị gái của anh!
“Hôm nay anh ấy đừng nghĩ dễ dàng đón được chị!”
Cung Kiệt cười xấu xa, “Tối hôm qua em tìm hiểu hôn lễ theo phong cách Trung Quốc một phen, nghe nói chú rể đón dâu, người nhà mẹ đẻ còn trông cửa! Anh ấy đừng nghĩ vào được cửa đơn giản như vậy!”
Vân Thi Thi khẩn trương nói, “Em muốn làm gì?”
“Hừ hừ.”
Cung Kiệt chỉ cười lạnh, lại không lên tiếng!
Bảy giờ, Tiếu Tuyết Mộc Tịch và Quân Mặc cũng chạy đến, mỗi người thay trang phục phù dâu của mình, trang điểm trước, Hoa Cẩm cũng vội vàng chạy đến, anh ta là người nhà mẹ đẻ, bởi vậy phụ
trách cửa ải canh giữ cửa.
Lúc đó, đợi chú rể tới đón dâu!
Tám giờ sáng, Mộ Nhã Triết dẫn đoàn xe đến, xe Bentley dài cùng một màu, dẫn đầu là xe Rolls – Royce bản số lượng trên danh nghĩa của anh, lúc đi tới cửa, Cung Kiệt đem cửa đóng lại, không cho anh đi vào bên trong.
Dựa theo truyền thống, chú rể đón dâu, người nhà mẹ đẻ chắc chắn giữ cửa, nhưng mà đổi lại là người bình thường, đối với Mộ Nhã Triết mà nói dễ đối phó hơn nhiều, liều mạng nhét tiền lì xì vào khe cửa là được.
Đêm qua Mộ Nhã Triết cố ý cho mấy trăm vào bao lì xì, nhưng vấn đề là, đối với Cung Kiệt mà nói, những bao lì xì này anh ta để mắt đến sao?
Người nào đó nhét mấy chục bao lì xì vào trong khe cửa, Hoa Cẩm ôm đầy bao lì xì, Cung Kiệt canh cửa vẫn không chịu bỏ qua cho anh.
“Anh rể, chút tiền lì xì ấy không đủ để mở cửa đâu!”
Nhóm phù rể phía sau Mộ Nhã Triết lập tức sốt ruột.
Lục Cận Dự tiến đến cạnh Mộ Nhã Triết, nhỏ giọng nói, “Anh rể, cậu em vợ này canh cửa không dễ đối phó đâu?”
Khương Thân cũng sốt ruột, “Nhét bao nhiêu bao lì xì rồi, nên cho chúng ta vào chứ?”
Mộ Nhã Triết đã sớm dự liệu nhất định Cung Kiệt sẽ ngăn ở cửa, nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, không được phép bỏ qua, vì thế anh bình tâm tĩnh khí nói, “Tiểu Kiệt, cậu muốn như thế nào mới bằng lòng để anh vào cửa?”
“Làm một trăm cái chống đẩy trước rồi nói.”
Một trăm cái chống đẩy sao?
Cung Kiệt lại nói, “Một hơi làm xong, không cho phép ngừng.”
Khương Thân hét thảm một tiếng, “Còn không cho nghỉ sao?”