Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Hôn Lễ Thế Kỷ (30)


trước sau

Ông ta không phải chỉ có mình bà, trước đây, lúc theo cha du lịch các quốc gia, cũng hẹn hò với một số người trong xã hội thượng lưu, nhưng mà đa số là không được lâu, thường thường tình cảm mãnh liệt qua đi, liền quẳng ra sau đầu.

Thật sự không phải ông ta lợi dụng tình cảm, mà là có chút duyên phận, vốn không thuộc về nhau, nhưng mà duyên phận đến, cũng nước chảy thành sông rồi.

Khi đó, ông ta thật sự nhận định, người phụ nữ này, chính là bạn đời của ông ta.

Nhưng mà sau đó, Mộ Thịnh biết được chuyện của hai người bọn họ, nghiêm cấm bà gặp lại ông ta.

Mộ Khuynh Thành lại gạt Mộ Thịnh, lén vụng trộm hẹn hò với ông ta, giao hẹn cả đời.

Bà nói, “Anh Thiếu Ảnh, cuộc đời này em đã nhận định là anh, anh quyết không thể phụ em.”

Ông ta nghe xong, trái tim nở hoa, vừa hôn bà vừa đồng ý với bà, nói, “Khuynh Thành, anh tuyệt đối sẽ không phụ em. Cuộc đời này có em, không có gì tiếc nuối nữa rồi!”

Bà thậm chí còn tưởng rằng, ông ta là một thằng nhóc nghèo không biết từ đâu tới, ôm tính toán sống cùng ông ta cả đời nên tính toán chi ly củi gạo dầu muối, thề phải ở cùng ông ta.

Nếu không nói, sao tình cảm có thể là chuyện phức tạp ảo diệu như vậy.

Có đôi khi, mấy chục năm tình cảm, còn không bằng tình cảm mấy tháng.

Tuy hai người yêu nhau được mấy tháng, lại có cảm giác đã trải qua biến đổi lớn lao trong cuộc đời.

Cảm giác đặc biệt này, dù là người phụ nữ trước đây ở bên cạnh ông ta, cũng chưa từng có bao giờ.

Loại cảm giác đó, vô luận là sông cạn đá mòn, chỉ cần có bà ở bên cạnh, cho dù là ngày tận thế, cũng sẽ không có cảm giác sợ hãi!

Vì thế, lúc cha yêu cầu ông ta ra nước ngoài, tiếp nhận chuyện vận chuyển đường biển khu vực Á Âu, ông ta liền hẹn bà cùng nhau rời khỏi thủ đô, cùng nhau cao chạy xa bay!

Sau khi Mộ Khuynh Thành ngượng ngừng, liền đồng ý chuyện này.

Chỉ là đến ngày hẹn, bà không đến chỗ đó đúng hẹn.

Ông ta nghĩ, chắc là cô gái đó
hối hận, tình cảm đối với ông ta không thâm sâu như vậy, cho nên không muốn liều lĩnh bỏ xuống toàn bộ, cùng ông ta rời đi.

Chỉ là một năm sau, bà bất ngờ liên lạc với ông ta, ông ta không cam lòng, luôn hỏi mãi, ngày đó vì sao bà không có đến chỗ hẹn, bà khóc lóc kể lể nói, “Anh Thiếu Ảnh, em không đến được nha! Cho dù em cầu xin như thế nào, thậm chí quỳ trước mặt người đàn ông đó, ông ta vẫn không đồng ý, em muốn vụng trộm rời khỏi đó, ông ta lại giam lỏng em! Em đi không được, đi không được!”

Mộ Khuynh Thành khóc đến hoa lê đẫm mưa, biến thành trái tim ông ta bị bóp chặt!

Đối với nhà họ Mộ, lại càng có một phần hận đến tận xương tủy!

Bà nói với ông ta, “Anh Thiếu Ảnh, em mang thai con của anh, một đôi long phượng thai. Khi nào thì anh… Tới đón em rời đi? Em vẫn ngóng trông anh.”

Ông ta thế mới biết, sau khi ông ta rời đi không được bao lâu, bà liền phát hiện mình mang thai, sau khi bị giam lỏng, bà vốn dùng tuyệt thực để kháng nghị, nhưng mà nghĩ đến cốt nhục trong bụng, lại không đành lòng, chịu nhục lâu như vậy, kéo dài hơi tàn, rốt cuộc cũng có cơ hội, dưới sự trợ giúp của người hầu, thoát khỏi địa ngục đó.

Bà trằn trọc, vì tránh tai mắt của người đó, liền sống ở một địa phương hẻo lánh, sinh ra một đôi long phượng thai, lấy tên cho từng đứa.

Cung Thiếu Ảnh biết được toàn bộ chuyện này, tuyên bố sẽ cho nhà họ Mộ xấu mặt, khi đó nhà họ Cung đã không giống lúc trước, chỉ là một nhà vận chuyển đường biển, trải qua vài năm lắng đọng, dưới sự dẫn dắt của ông ta, không ngừng lớn mạnh, hoàn toàn có thể ngang hàng với nhà họ Mộ.

Ông ta nói như vậy, cũng làm như vậy, dưới cơn giận dữ, Mộ thị bị thương nặng, thế cho nên trong vài năm còn lại, Mộ thị đều khó thở nổi.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện