Anh bỗng nhiên kéo cô vào lòng, nhất thời làm cô quên mất mình muốn làm gì, bỗng trời đất quay cuồng cô liền bị anh ép trên ghế sofa.
Cố Cảnh Liên sáp vào tai cô, âm thanh tà mị cộng thêm sự lười biếng do rượu mang lại.
Anh nói: “Đừng giở những trò bịp bợm đó.”
Đây là lời khuyên và cũng là cảnh cáo.
Sở Hà mở to mắt nhìn còn chưa kịp nói cái gì miệng liền bị anh chặn lại.
Bị hôn bất ngờ, đầu của cô bỗng nhiên trống rỗng.
Cô lớn như vậy nhưng chưa từng có tiếp xúc thân mật với người đàn ông nào, lại càng chưa từng hôn môi như vậy.
Đôi môi ấm áp phủ lên khóe miệng của cô.
Sự cợt nhả của anh làm cô nhất thời thẹn quá hóa giận, cô muốn phản kháng nhưng mà Sở Hà đã xem nhẹ thực lực của Cố Cảnh Liên. Với khả năng của cô vốn không phải là đối thủ của anh.
Dù lúc nào Cố Cảnh Liên cũng có vệ sĩ vây quanh nhưng không có nghĩa anh không biết võ.
Ngược lại những vệ sĩ bên cạnh anh không một ai là đối thủ của anh.
Nói họ là vệ sĩ không bằng nói họ là người chết thay.
Nếu bị mai phục, những người vệ sĩ này sẽ thành bao cát thịt chen chắn cho anh.
Điều này càng thể hiện anh là người đàn ông máu lạnh vô tình.
Rất nhanh cô đã bị anh khống chế, hai tay bị người đàn ông bắt chéo sau lưng, dù không dùng dây buộc hay dùng còng tay thì cô cũng không thể nhúc nhích.
Sở Hà hung hăng trừng mắt nhìn anh, sợ hãi cho rằng hành động của cô đã bị anh phát hiện, nhưng giây tiếp theo Cố Cảnh Liên lại cúi đầu hôn cô.
Chuyện xảy ra kế tiếp gần như làm cho cả thế giới của cô đều sụp đổ.
Cô vốn dĩ không phải là đối thủ của anh liền để mặt cho anh dày vò. Cho đến rạng sáng khi tỉnh lại, cả người cô đau nhứt đã nhắc nhở cô sự việc xảy ra tối hôm qua không phải là giấc mơ.
Cô không biết mình làm cách nào rời đi, nhếch nhác mặt đồ và chạy trốn khỏi căn phòng đó.
Cố Cảnh Liên không biết là cố ý hay thật sự không nhớ rõ sự việc phát
sinh tối hôm đó, anh gần như không có nhắc tới.
Cô nghĩ buổi tối hôm đó nhất định là anh ta say rồi, cho nên đã làm những gì, đã nói những gì đều quên không còn một mảnh.
Nhưng cô không ngờ là anh vẫn rất tỉnh táo, anh đã làm những gì anh đều nhớ rất rõ.
Ở mặt này Sở Hà hoàn toàn là không có kinh nghiệm cho nên sau việc đó cô không hề có biện pháp phòng tránh. Thế là lúc cô đang theo lệnh mà dọn dẹp nhà cửa cho nhà họ Cố thì trong đụng đã man cốt nhục của anh ta.
Việc này đối với Cố Cảnh Liên cũng là việc ngoài ý muốn.
Đêm đó không phải là kìm lòng không được.
Cũng không phải là do sơ suất.
Mà là anh hiểu rõ, người phụ nữ này muốn giết anh cho nên không thể giữ lại.
Có cảm tình với cô?
Là chuyện không thể.
Nhưng mà 5 năm trôi qua không nghĩ đến cô lại xuất hiện lần nữa, nhưng lại lấy thân phận là mẹ của con anh.
Cô sinh con trai cho anh.
Điều này làm anh trở tay không kịp.
Lúc đầu đối với sự xuất hiện của Tiểu Bảo anh cực kì bài xích.
Anh chưa từng nghĩ đến, đời này của anh sẽ có con, đối với đứa con xuất hiện trong cuộc đời của anh, là cốt nhục của anh, trong lòng anh đang đầy sự mâu thuẫn.
Nhưng mà cái thằng nhóc ôn ào kia một khi nó xuất hiện trước mắt của anh, thế giới vốn yên tĩnh lạnh lẽo của anh bỗng chốc gà bay chó sủa không yên.
Trái tim anh vốn dĩ lạnh lùng như băng nhưng lại đang dần ấm áp vì cậu.
Không biết vì sao sau khi gặp Tiểu Bảo trái tim lạnh lẽo của anh dường như không thể khống chế mà yêu thương cậu.