Việc Cung Kiệt đang ở Châu Phi làm việc anh đã biết.
Nghe nói khi Cung Kiệt ở Châu Phi thực hiện nhiệm vụ đã gặp phải quân phản loạn, nhưng mà đội quân mấy trăm người chỉ trong chốc lát đã bị thuộc hạ của Cung Kiệt tiêu diệt.
Tập đoàn Cụ Phong nắm trong tay đội lính đánh thuê Thiên Đường.
Mà lính đánh thuê Thiên Đường ở trên thế giới là tổ chức lính đánh thuê đứng đầu, thủ đoạn độc ác.
Cố gia luôn né tránh việc giao chiến trực diện với Cụ Phong, ở Bắc Phi Cụ Phong luôn nhường Cố gia một phần, không ngờ đến lần này Cụ Phong lại dám khiêu khích trước.
Cung Phạm?
...
“Ngày mai anh sẽ đi Bắc Phi à?
Sở Hà đột nhiên hỏi.
Cố Cảnh Liên lấy lại tinh thần, nâng mắt lên nhìn cô “Ừm” một tiếng.
Sở Hà há miệng, một lúc sau lại không thể phát ra được một chữ.
Cô muốn đi quan tâm hỏi thăm một chút, ít nhất lúc đi Bắc Phi mọi chuyện đều phải cẩn thận.
Dù sao, súng đạn không có mắt, cái nơi Bắc Phi đó chiến sự liên miên, mưa bom bão đạn, chiến hỏa không ngừng, bao nhiêu lần cô ở Bắc Phi làm nhiệm vụ đều suýt mất mạng.
Nhưng nói thế nào, nếu cô nói như vậy thì Cố Cảnh Liên sẽ cho rằng cô đang tỏ vẻ.
Cố Cảnh Liên là ai?
Một người đàn ông dũng mãnh như anh chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì không hay đâu.
Cô lo lắng thừa rồi.
Cho nên Sở Hà không nói gì nữa, ôm lấy chăn nằm ở sofa.
Cố Cảnh Liên sâu xa liếc nhìn cô một cái, bỗng nhiên thu hồi ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống.
...
Sáng sớm, anh ngồi máy bay tư nhân xuất phát đến Bắc Phi, máy bay hạ cánh.
Cố Cảnh Liên một thân trang bị vũ khí trực tiếp đi về tổng bộ của công xưởng.
Dọc đường đi, lửa đạn không ngừng cùng với tiếng súng, xe anh lướt qua vô số chiến tuyến, trên đường, bên cầu, trên sông vô số thi thể đập vào tầm mắt.
“Thời gian gần đây, chiến sự của Bắc Phi đã tàn sát bừa bãi rồi.”
Nhân viên cấp cao ngồi bên cạnh Cố Cảnh Liên thở dài nói.
Anh ta là người mà Cố gia phái đến Bắc Phi, người phụ trách mọi
việc ở công xưởng Bắc Phi, anh ta tên là Cố Diễn, là chi thứ của Cố gia, là người rất có năng lực làm việc.
Cố Cảnh Liên lạnh lùng nói: “Có chiến tranh mới có cơ hội làm ăn, không đúng sao?”
“Cái này thì đúng.”
Cố Diễn không phủ nhận: “Nhưng mà tập đoàn Cụ Phong gần đây đang trong tư thế mở rộng địa bàn.”
“Tôi thấy trên hồ sơ người kí tên phía cuối là một cái tên xa lạ.”
Cố Cảnh Liên ném một tập hồ sơ cho anh ta hỏi: "Cung Phạm là ai?"
"Cung Phạm...”
“Tôi chưa từng nghe đến cái tên này.”
Cố Cảnh Liên liếc mắt qua lạnh lùng nói: “Mọi chuyện ở Bắc Phi dường như đều là người này quản lý.”
“Công việc của Bắc Phi từ trước đến nay đều là Cung Kiệt đảm nhiệm. Nhưng cái gọi là đảm nhiệm cũng chỉ là người phụ trách vận chuyển của khu vực Bắc Phi. Nghe nói Cung Phạm này có lai lịch không nhỏ.”
“Ồ? Từ đâu đến?”
“Tập đoàn Cụ Phong luôn lên một kế hoạch bí mật, nhưng kế hoạch này rốt cuộc là gì không thể biết được. Tôi chỉ biết, Cung Phạm là người đứng đầu của kế hoạch này.”
Dừng lại một chút, Cố Diễn lại nói: “Ngày mai, Cố gia và Cụ Phong có cuộc họp thu mua, đến lúc đó có thể xem xem người này rốt cuộc là từ đâu mà đến.”
Cố Cảnh Liên “Ừm” một tiếng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tình trạng giao thông xốc nảy không ngừng, cũng may chiếc xe này là chiếc xe việt dã đã qua cải tiến nên không cảm giác xốc này.
Hai mươi mấy giờ đi đường, nét mặt anh khó tránh sự mệt mỏi.
Cố Diễn thấy anh nhắm mắt nghỉ ngơi, muốn nói cái gì rồi lại thôi.