Cô ngước mắt, lạnh nhạt nói: "Được, tôi đưa anh đi nhưng anh cần chuẩn bị chút, ít nhất khi lên thuyền anh không được để lộ thân phận thái tử của Cung gia."
...
Mười mấy ngày nữa là đến trung tuần.
Cung Kiệt và Mộ Nhã Triết nói chuyện video với nhau, anh ta nói đã xác nhận Cung Phạm chính là Hữu Hữu, lúc trung tuần Alice sẽ đưa anh ta đi gặp cậu.
Mộ Nhã Triết ngỏ ý anh cũng muốn đi.
Cung Kiệt lại bật cười: "Anh rể, anh đừng đùa vậy chứ! Anh là phần tử nguy hiểm nhất đối với Cụ Phong, căn bản anh không được đi."
Mộ Nhã Triết nhíu mày: "Được, anh không đi cũng được nhưng nếu Tiểu Dịch Thần đi thì hẳn là không có vấn đề gì chứ!"
"..."
Cung Kiệt lập tức hiểu ý anh, anh ta nhíu mày: "Tôi biết kế hoạch của anh."
"Ừ, tôi sẽ đưa Tiểu Dịch Thần đến chỗ cậu trước ba ngày."
"Được."
Kết thúc cuộc gọi video, Mộ Nhã Triết đứng lên khỏi bàn đọc sách, do dự hồi lâu cuối cùng anh quyết định nói chuyện này với Vân Thi Thi.
Cô đang xem phim trong phòng ngủ, anh đẩy cửa ra, nhẹ nhàng gõ cửa rồi đi vào phòng.
Cô nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, thấy anh đi vào với vẻ mặt nghiêm trọng cô cũng lập tức căng thẳng.
"Xảy ra chuyện gì à?"
Mộ Nhã Triết yên lặng ngồi ở mép giường, chân này gác lên chân kia một cách ưu nhã, trầm giọng nói: "Có chuyện này muốn nói với em nhưng em phải bình tĩnh, không được căng thẳng, không được kích động, nhé?"
Vân Thi Thi lập tức bật cười: "Sao nghiêm túc quá vậy? Rốt cuộc là chuyện gì? Anh yên tâm em sẽ không kích động."
Mộ Nhã Triết cười, anh nhẹ nhàng điểm vào trán cô, nói: "Hữu Hữu..."
Đôi môi mỏng của anh bật thốt ra cái tên này, sắc mặt cô lập tức trở nên ảm đạm.
Từ sau khi Hữu Hữu mất tích, cái tên này liền trở thành nỗi đau không thể chạm đến trong lòng cô.
Vừa nhắc đến cái
tên này, tim cô lập tức co rút.
"Sao... Lại nhắc đến con..."
"Hữu Hữu vẫn chưa chết."
Trong lúc nhất thời Vân Thi Thi không phản ứng kịp, cô không ngừng thầm lặp đi lặp lại năm chữ này, sau đó kinh ngạc đến không thở nổi!
"Con... Con chúng ta vẫn chưa chết?"
Cô lập tức bật dậy, khó tin mở to mắt nhìn Mộ Nhã Triết: "Thật sao? Anh đừng lừa em nha!"
Vất vả lắm cô mới gượng dậy từ trong tuyệt vọng, không muốn phải chịu đả kích lần thứ hai!
Mộ Nhã Triết cong môi mỉm cười: "Em nghĩ anh sẽ lấy chuyện này ra đùa giỡn sao? Tiểu Kiệt nói với anh, Hữu Hữu vẫn chưa chết."
"Không chết! Vậy nó đang ở đâu?"
"Ở Cung gia."
Sắc mặt Vân Thi Thi lập tức cứng đờ.
"Con bị cha em giấu đi, đổi tên đổi họ, bặt vô âm tín."
"Nó... Không thể nào."
Vân Thi Thi cười yếu ớt: "Có phải anh nghĩ sai rồi không? Sao Hữu Hữu có thể ở Cung gia lâu như vậy mà không tìm đường về nhà?"
"Nó bị thôi miên, mất đi tất cả trí nhớ, thậm chí còn quên mất tên mình."
Mộ Nhã Triết nói tiếp: "Nó cũng quên mất em, anh, Tiểu Dịch Thần... Và cả Nguyệt Dao."
Cô hít một hơi khí lạnh, lắc đầu không tin: "Không! Sao nó có thể mất trí nhớ chứ?"
Những chuyện chỉ có trong phim lại xảy ra với cô, thật không thể tưởng tượng nổi!
Dù thế nào cô cũng không tin, chuyện phi thường như vậy lại xảy ra ngoài thực tế!