Trong cốt cách của Mộ Dịch Thần rất ngạo mạn.
Dù sao thì cậu ấy là con của Mộ Nhã Triết nên tính cách cũng kế thừa tính cao ngạo của Mộ Nhã Triết một chút.
Chỉ là ở trước mặt Vân Thi Thi, ở trước mặt Hữu Hữu, hay là ở trước mặt Mộ Nhã Triết, cậu ấy luôn là một cậu bé ấm áp, nhưng ở trước mặt người ngoài, quả thực chính là bản sao nhỏ của Mộ Nhã Triết.
Làm sao cậu ấy có thể cúi đầu trước Cung Thiếu Ảnh?
Bất kể là uy hiếp cũng được, hay là uy bức dụ ngọt cũng được Tiểu Dịch Thần tuyệt đối sẽ không chịu thua trước mặt ông ấy.
Cung Thiếu Ảnh nghe xong bộ mặt cơ thể run một chút, một trận uấn giận!
Ông ta cuối cùng cảm xúc không khống chế được lập tức đứng dậy trừng mắt Tiểu Dịch Thần nói: “Ta không phải là uy hiếp con! Cũng không phải là dụ con! Ta có thể xóa ký ức của Hữu Hữu, cũng có thể xóa ký ức của con!”
Ông ta không đề cập đến chuyện này còn tốt.
Nhắc tới chuyện này Tiểu Dịch Thần giận không thể kìm chế hướng về phía ông ta nói: “Chính ông đã xóa những ký ức của Hữu Hữu! Chỉ là điểm này đừng hòng tôi nhận ông! Cung Thiếu Ảnh trước kia tôi tôn kính ông là bởi vì ông là cha ruột của mẹ tôi, là ông ngoại của tôi! Mặc kệ ông có thừa nhận hay không tôi đối với ông tuyệt đối là tôn trọng! Nhưng không có nghĩa là ông có thể khinh người quá đáng! Ông dựa vào cái gì mà xóa ký ức của Hữu Hữu? Dựa vào cái gì! Ông không phải rất thương mẹ tôi sao? Nếu thương mẹ, vì sao lại làm những chuyện làm cho cô ấy đau lòng?”
Cung Thiếu Ảnh giật mình có chút ngạc nhiên nhìn cậu ấy.
Ông ta nghĩ qua là đứa trẻ này nhất định sẽ phẫn nộ, nhưng lại không nghĩ đến cho dù cậu ấy phẫn nộ đến như vậy nhưng vẫn duy trì được sự bình tĩnh đáng quý!
Cậu ấy rất bình tĩnh!
Cung Thiếu Ảnh lạnh lùng thốt: “Không lẽ con không lo lắng, ta xóa ký ức của Hữu Hữu, cũng có thể xóa ký ức của con!”
“Ông không xóa được!”
Tiểu Dịch Thần mặt không chút thay đổi nói: “Ông có muốn xóa, cũng không xóa được ký ức của tôi!”
“A! Sự tự tin của con lấy ở đâu ra thế?” Cung
Thiếu Ảnh cười nhạt: “Không xóa được ký ức? Ta thật muốn xem là có ký ức gì mà Alice không xóa được!”
“Đừng… Đừng mà…”
Một bên Lisa cố hết sức ngẩng đầu mở to mắt, âm thanh yếu ớt nói: “Đừng mà…”
Thuốc gây mê của cô vẫn chưa rút hết.
Thế cho nên nói chuyện đều có chút gập ghềnh, phản ứng cũng cực kỳ chậm.
Chỉ là vừa nghe Cung Thiếu Ảnh uy hiếp Tiểu Dịch Thần nói tẩy hết ký ức của cậu ấy, cô lập tức lo lắng lên!
Cung Thiếu Ảnh quát: “Ngươi phản bội ta, nơi này ngươi không có tư cách nói chuyện!”
“Tôi…Tôi…Không có… Phản bội…”
Lisa khó khăn phát ra mấy chữ đứt quãng, một câu cũng không nối liền.
Tiểu Dịch Thần nhìn phía cô, lại nghe Lisa nói từng chữ một, kiên định nói: “Hữu Hữu... Là… Chủ nhân... Của tôi... Tôi... Không có phản... Phản bội ngài...”
Kể từ ngày đó Cung Kiệt mang theo cô đi đến trước mặt Hữu Hữu nói cho cô, đây là đối tượng cô cả đời đều phải nguyện trung thành, cô liền âm thầm thề: Hữu Hữu là chủ nhân duy nhất của cô!
Bất kể khi nào trừ phi cô chết, hoặc là Hữu Hữu đã chết, nếu không chân thành của cô không thay đổi!
Hữu Hữu là chủ nhân duy nhất của cô!
Chẳng sợ phản bội toàn bộ thế giới, cô cũng tuyệt đối sẽ không phản bội đối tượng chính mình nguyện trung thành!
Cô không có phản bội qua Hữu Hữu!
Cho nên cô không phải là đồ phản bội!
Lisa bỗng nhiên nói năng có khí phách nói: “Tôi! Không... Không phải đồ phản bội!”
Tiểu Dịch Thần hung hăng ngẩn ra kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, nhẻo miệng cười!
“Lisa…”
Trong lòng cậu ấy không phải không có cảm động!
Vì lòng trung thành của Lisa!
Vì cô, ẩn dưới tính cách mạnh mẽ, là tấm lòng dịu dàng không thể tả hết bằng lời!