Hắn là một sát thủ, khi nhận được nhiệm vụ đều sẽ cẩn thận điều tra thân phận của người yêu cầu trong bí mật.
Chỉ là về Mộ Uyển Nhu, hắn chỉ có một số ít tình báo có hạn, đây đã là toàn bộ những chuyện mà hắn biết.
Vân Thiên Hữu chậm rãi chớp mắt, khóe miệng nhếch lên ủy dị: “Chú yên nghỉ đi.”
Dứt lời, cậu không quay người lại mà từ tốn rời khỏi kho hàng.
Vào lúc cửa khép lại cũng chính là lúc một tiếng súng vang lên, xuyên qua màn đêm.
Lúc Lý Hàn Lâm đi tới, Vân Thiên Hữu đã ngồi ở trong xe, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa.
“Đã xử lý sạch sẽ rồi chứ?”
Lý Hàn Lâm gật đầu: “Đã xử lý sạch sẽ rồi!”
“Đi thôi!”
…
Trên xe, Vân Thiên Hữu với bộ dạng thư thái ngồi ở phía sau, một tay chống cằm ra vẻ suy tư, ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Lý Hàn Lâm ngồi ở một bên đem những chuyện mà anh biết về Mộ Uyển Nhu phân tích cho cậu nghe.
Nhưng thông tin nắm được có hạn, Vân Thiên Hữu không cách nào tìm ra được động cơ giết người của Mộ Uyển Nhu.
Vân Thiên Hữu chỉ nói một câu: “Chuyện không đơn giản như vậy, trong vòng năm ngày, chú hãy giúp cháu điều tra toàn diện về Mộ Uyển Nhu.”
“Hiểu rồi.” Lý Hàn Lâm lưu loát đáp.
Lúc này tại nhà họ Mộ.
Trong phòng làm việc, Mộ Nhã Triết ngồi trước bàn làm việc cúi đầu xem một xấp tư liệu thật dày. Mẫn Vũ yên lặng đứng phía sau, cẩn thận quan sát.
“Chỉ có nhiêu đây thôi sao?”
“Thưa tổng giám đốc, toàn bộ tài liệu về công ty Nhạc Trí đều ở đây cả rồi ạ.”
Mộ Nhã Triết nhướng mày lên.
Tiểu Dịch Thần bị thương, đương nhiên là anh phải điều tra rõ rốt cuộc trong khu vui chơi đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng toàn bộ tin tức ngày hôm đó đã bị phong tỏa, vì việc xảy ra đấu súng nên Đồng Thoại Cốc đã phải đóng cửa trước ba tiếng, giải tán toàn bộ du khách, cũng đưa ra thái độ hoàn mỹ trước mọi phỏng vấn của giới truyền thông, nhưng đối với chuyện xảy ra ngày hôm đó lại không hề nhắc đến, mặc kệ mọi nghi vấn của công chúng.
Xảy ra sự việc đấu súng là một sự công kích chết người đối với việc kinh doanh của một công viên giải trí.
Thông thường khi xảy ra chuyện như vậy sẽ có truyền thông và cảnh sát điều tra.
Nhưng tới hôm
nay thì tin tức về vụ đấu súng vẫn kín như bưng, thậm chí đến cả giới truyền thông cũng không đào bới được, vì thế mà không có tờ báo nào đề cập việc này.
Trên mạng có một số du khách đăng bài, nhưng không lâu sau đó đã bị gỡ bỏ, tài khoản của họ cũng bị cấm phát ngôn, thậm chí là bị khóa tài khoản.
Mẫn Vũ âm thầm điều tra, nhưng Đồng Thoại Cốc thật là nghiêm ngặt hết sức, không có một khe hở tin tức nào.
Chỉ là mơ hồ nghe ngóng được, hôm đó đã xảy ra chuyện tập kích, còn về chi tiết sự việc thế nào thì vẫn không biết được.
Đồng Thoại Cốc là do công ty Nhạc Trí và tập đoàn N.E cùng hợp tác xây dựng.
Tập đoàn N.E này không lớn, còn công ty Nhạc Trí thì lại không đơn giản.
Tiền thân của công ty Nhạc Trí là một công ty cung ứng đồ chơi sắp bị đóng cửa, cho đến một năm trước được tập đoàn Cụ Phong thu mua.
Đại quyền của hội đồng quản trị thay đổi, cổ phần bị chia năm xẻ bảy, tổng giám đốc bị thay đổi, trong thời gian nhắn nhanh chóng đi lên trở lại. Hiện giờ Nhạc Trí đã trở thành công xưởng đồ chơi mơ ước của cả thế giới, là nguồn cung cấp đồ chơi lớn nhất thế giới.
Chi nhánh của nó phân bố khắp cả Bắc Mỹ, Châu Âu, Châu Á và sẽ còn nhiều nơi nữa.
Chỉ là vị tổng giám đốc điều hành công ty này lai lịch lại vô cùng thần bí.
Một công ty cung ứng đồ chơi, có lẽ không đủ kỳ lạ.
Nhưng tập đoàn Cụ Phong ở đằng sau thì lại có lai lịch không nhỏ.
Tập đoàn Cụ Phong trước đây là một tập đoàn buôn lậu, ngày nay đã trở thành tập đoàn súng ống trứ danh nhất thế giới, gần như nắm trong tay phân nữa số vũ khí trên thế giới.