Dù sao, Hữu Hữu cũng không giống một đứa trẻ bình thường, nó có suy nghĩ của riêng mình.
Vì thế, cô liền bế Hữu Hữu vào phòng ngủ.
Cứ theo thói quen như lệ thường, Vân Thi Thi nằm trên giường, kể cho nó nghe một câu chuyện cổ tích.
Vân Thiên Hữu liền nhè nhẹ rúc vào lòng mẹ, nghe tiếng mẹ dịu dàng mà dần chìm vào giấc ngủ an yên.
Vân Thi Thi cố ý xin nghỉ, ở cùng Hữu Hữu vài ngày, đưa nó và Vân Nghiệp Trình đi du lịch mấy hôm.
Suốt mấy ngày liền, gió yên sóng lặng.
Trở lại với lớp huấn luyện, Tần Chu biết được rằng do vấn đề lịch chiếu phim, nên cô có thể dễ dàng tốt nghiệp sớm!
Buổi sáng trôi qua thật yên ả.
Mãi đến giữa trưa, một vị khách không mời xuất hiện.
Người đó chính là Tiền Thiếu Hoa, kẻ cô đã gặp khi còn ở nhà hàng.
Trong văn phòng, Vân Thi Thi vừa trông thấy hắn, liền theo bản năng, quay đầu định chạy, Tiền Thiếu Hoa đâu chịu cứ thế mà buông tha cô, hắn nhanh chân vọt đến cửa trước, chặn đường lui của cô, trên mặt hiện lên vẻ van vỉ!
“Cô Vân, cô Vân à... Cô đừng hiểu lầm, lần này Tiền mỗ đến, không phải vì những chuyện mà cô nghĩ đâu! Mà là, mà là muốn cầu xin cô một việc! Cô ngàn vạn lần phải giúp tôi nhé!”
Vân Thi Thi vẫn không trút bỏ vẻ cảnh giác, gương mặt vô cùng đề phòng hắn.
Tiền Thiếu Hoa biết rõ lúc trước đã để lại ấn tượng cực xấu với cô, vì thế, hắn thật lòng cúi đầu tạ lỗi. “Cô Vân, xin thứ lỗi cho tôi lần vô lễ, mạo phạm trước đây! Tiền mỗ tôi đã biết lỗi rồi, hy vọng cô đại nhân đại lượng mà xí xóa cho kẻ tiểu nhân, chuyện đó nhất định sẽ không xảy ra nữa đâu. Sau sự việc ấy, tôi cũng cảm thấy thập phần hối hận! Là tôi gan cùng trời, là tôi... Tóm lại, về chuyện lần trước, tôi...tôi chỉ có thể thành thực nói lời xin lỗi cô, mặt khác, tôi cũng sẽ cố gắng hết sức nghĩ cách đền bù cho cô! Nhưng vẫn còn một chuyện, xin cô nhất định phải giúp tôi!”
“Tôi không hiểu ý ông.”
“Trước hết, xin cô có thể tha thứ cho tôi không?” Tiền Thiếu Hoa ngẩng đầu
vẻ hối hận nhìn cô, xem ra, hắn thực tâm thực lòng ăn năn!
Lần trước, thái độ của hắn còn ngạo mạn, thế mà lần này tại sao hắn lại cúi đầu trước cô, cầu xin tha thứ?
Nhưng Vân Thi Thi vốn không muốn so đo, tính toán với loại người này, bèn nói: “Về chuyện lần trước, quá khứ cũng là quá khứ rồi, tôi tha thứ cho ông.”
“Cảm ơn!” Tiền Thiếu Hoa cảm kích tự đáy lòng, liền sau đó, đem đầu đuôi câu chuyện kể cho cô nghe.
Hóa ra, lúc trước, Tiền Thiếu Hoa đánh giá cao một khu đất mới giải tỏa, vì thế liền vung tiền ra mua, định bụng phát triển thành khu căn hộ cao cấp.
Chuyện đầu tư gì gì đấy đã chuẩn bị xong cả. Sở dĩ hắn coi trọng nơi đó là vì hắn nhất nhất làm theo Đế Thăng.
Cách đây không lâu, công ty bất động sản dưới danh nghĩa Tập Đoàn Đế Thăng khiến một khu đất lớn ở vùng mới giải tỏa được nhiều người chú ý, Tiền Thiếu Hoa nghe trộm được tin rằng khu đất này được dự định biến thành một dự án phát triển, nghe nói Mộ Nhã Triết sẽ đưa khu đất mới giải tỏa này biến thành vùng kinh tế mới, không chỉ đặt chi nhánh mới của công ty tại đây mà còn mạnh tay phát triển một khu vườn sinh thái xanh tươi, sau đó, hợp tác cùng một công ty du lịch nổi tiếng ở Bắc Kinh, dự định mở một dãy các khu vui chơi 5 sao. Vụ này nghe nói Tập Đoàn Đế Thăng vừa mới có động thái như thế, rất nhiều công ty khác liền rục rịch làm theo.
Đất ở khu mới giải tỏa bắt đầu tăng giá.
Thế nên, phần đất còn lại rất nhanh liền bị người ta phân chia, giá đất cũng đang liên tục tăng.
Mọi người trong giới đều hiểu dự án mà Đế Thăng tính đến không có lợi nhuận! Dự án phát triển được tin chắc là thế, khẳng định không sai!