Thấy Lý Thừa Trạch như vậy, những người khác cũng chỉ có thể âm thầm tiếc hận thôi!
Dù sao Lý gia ở thủ đô coi như là một nhà giàu có khó lường, cho nên đối với Lý Thừa Trạch, bọn họ vẫn có vài phần sợ hãi! Có chuyện tốt, tự nhiên là không thể tranh đoạt với anh ta.
Lý Thừa Trạch xoay người, thấy cô ngồi yên không nhúc nhích, lập tức rót cho cô một ly rượu đỏ, đẩy đến trước mặt cô, cười nói: "Đến quán bar sao có thể không uống rượu chứ?"
Vân Thi Thi nhìn cốc chân dài đựng rượu kia, lắc lắc đầu, "Tôi thực sự không thể uống rượu!"
Đừng nói là uống rượu, lúc bình thường, bọn tôi cũng không uống rượu!
Tửu lượng của cô rất kém, cũng không phải chưa từng có bài học.
Lần trước trên tiệc rượu Hoàn Vũ, cô ỡm ờ đã uống vài ngụm rượu nho, một ly đã say mê đến không được.
Lý Thừa Trạch ra vẻ thất vọng thở dài: "Thi Thi, em không nể mặt anh sao?"
Vân Thi Thi bày tỏ thái độ xin miễn cho kẻ bất tài với rượu như cũ, từ chối một tiếng.
Lý Thừa Trạch lại không biết tửu lượng cô thật sự không tốt, ngược lại cho rằng cô có ý định trước mặt nhiều người như vậy, không nể mặt anh ta.
Mọi người cười vang nói: "Lần đầu tiên nhìn thấy Thừa Trạch cam chịu trước mặt phụ nữ, cô gái này rõ ràng không nể mặt anh đó!"
Trong lòng Lý Thừa Trạch hờn giận, bị chung quanh châm ngòi thổi gió, ôm lấy bờ vai cô, không để cho cô phản kháng đã kéo cô vào trong ngực, hung hăng đặt chén rượu chén bên cánh môicủa cô: "Uống! Nếu không thì không cho tôi mặt mũi!"
"Tôi thực sự không thể uống!" Cô kiên trì lần nữa.
Người đàn ông này tuyên bố muốn mạnh mẽ rót rượu vào miệng cô rồi!
Trên mặt Vân Thi Thi hiện lên phản cảm, trong lúc kịch liệt vùng vẫy, chén rượu rơi trên mặt đất, vỡ tan.
Hiện trường nhất thời yên tĩnh.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Lý Thừa Trạch thấy cô có phản ứng lớn như vậy, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ, hờn giận nói: "Có cần phản ứng lớn như vậy không!?"
Trong lòng Vân Thi Thi cũng giận, mấp máy môi, không muốn phản ứng lại anh ta.
Sự coi thường của cô, kích động đến anh ta.
Lý Thừa Trạch thấy lông mày cô xoắn xuýt cau chặt, trên mặt hiện ra
vẻ chán ghét, trong lòng cũng có chút hờn giận rồi.
Cô gái này, hiển nhiên vô cùng không biết thời thế!
Anh ta chẳng qua chỉ thoáng va chạm cô, cô lại tránh như tránh rắn rết kiểu đó, giống như tay anh ta đụng chạm cô một chút cũng có độc vậy!
Sao nào, nếu đàn ông không thể đụng chạm cô, vậy vừa rồi Cố Tinh Trạch ôm vai cô, cô cũng không có phản kháng như thế, anh ta chỉ để cho cô uống một chén rượu, lại không được!?
Mọi người thấy vậy, thì cười lên.
Hiện giờ Cố Tinh Trạch không có mặt, phương thức bọn họ nói chuyện cũng bắt đầu không kiêng nể gì.
"Hóa ra Thừa Trạch là nhìn trúng cô gái này sao?"
"Không được đâu... đây là bạn gái của Cố Thiên vương, Thừa Trạch, việc gì cũng cần xét thứ tự đến trước sau. Hơn nữa, cô gái này cũng không giống kiểu ngoan ngoãn anh thích."
Sắc mặt Vân Thi Thi khó xử ngẩng đầu lên, nhìn thấy những hành vi phóng đãng này, trong lòng hơi hơi run lên.
Vừa nãy Cố Tinh Trạch còn ở đây, bọn họ rõ ràng rất khách khí với cô.
Hiện giờ Cố Tinh Trạch chỉ rời khỏi một lúc ngắn ngủi, bọn hắn họ nói năng càn quấy, chẳng lẽ đây chính là gương mặt chân thật của bọn họ?
Sắc mặt Vân Thi Thi khó chịu, giải thích nói: "Tôi và Tinh Trạch chỉ là quan hệ bạn bè!"
"Cô tên Vân Thi Thi, đúng không?"
Lý Thừa Trạch nắm lấy cánh tay của cô, trên mặt biểu tình tà ác hung hăng: "Ngủ với cô một đêm, cần bao nhiêu tiền? Tôi thích ra giá công khai. Chỉ là tiền bạc mà thôi, tôi muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cô nói giá đi!"
Vân Thi Thi bị lời nói càn quấy cương quyết của anh ta làm kinh ngạc, mở to hai mắt khó thể tin nhìn anh ta.