Mộ Nhã Triết chậm rãi xoay người.
Cố Tinh Trạch đứng ở cửa, không bước lên.
Cạnh tranh công bằng?
Mộ Nhã Triết cười: “Chỉ bằng anh?”
Cố Tinh Trạch nhìn Vân Thi Thi bị anh ta ôm vào trong ngực, không ngừng giãy giụa, cả người anh dường như bị rút đi sức lực, đau lòng hít thở không thông: “Nếu anh chỉ muốn đùa bỡn với cô ấy, làm ơn hãy buông cô ấy ra! Tôi không tin anh có thể bảo vệ tốt cô ấy, giúp cô ấy không bị bắt nạt!”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng câu môi, lại không để ý tới Cố Tinh Trạch, ôm Vân Thi Thi giãy giụa đến vô lực trong lòng mình đi đến xe thể thao, mở ra, một tay đẩy cô vào.
Vân Thi Thi yếu ớt mà ngồi ở trên ghế, gắt gao mà cúi đầu, cắn cánh môi, cơ hồ muốn cắn nát môi mình.
Mộ Nhã Triết đeo đai an toàn cho cô, mặt vô cảm mà trở lại ghế điều khiển, một chân dẫm chân ga, xe thể thao phát ra tiếng động cơ gầm rú, phi như bay.
Cố Tinh Trạch hô hấp dồn dập mà nhìn bóng dáng chiếc xe dần đi xa, thân mình mềm nhũn, ngã trên mặt đất.
Anh hận bản thân mình.
Nếu lúc trước, anh không từ bỏ quyền thừa kế nhà họ Cố, như vậy giờ phút này, ít nhất anh còn có thể ganh đua cùng Mộ Nhã Triết!
Anh sẽ không bại dưới tay người đàn ông này!
Mộ Nhã Triết!
Đáng chết!!
Lâm Phượng Thiên đuổi theo sau thấy thế, mặt biến sắc, lập tức ra lệnh: “Người đâu, mau gọi xe cấp cứu!”
“Tinh Trạch, Tinh Trạch cậu không sao chứ!……”
……
Xe thể thao mui trần phi như bay, dọc đường đi, dường như chiếc xe đã vượt qua mười mấy đèn đỏ, chưa hề dừng lại.
Xe bay nhanh ra khỏi nội thành, tiến về phía đường quốc lộ Bàn Sơn ngoại thành.
Mộ Nhã Triết nhấn ga, tay cầm chặt tay lái, tốc độ xe quá nhanh, Vân Thi Thi hô hấp cương cứng lại mà nhìn kim vận tốc quay không ngừng, tim đập nhanh hơn, mặc cho nàng như thế nào áp lực, dù cho cô kiềm chế như thế nào, dưới áp lực gia tốc khi bẻ cua, tiếng kêu sợ hãi cơ hồ muốn nhảy ra cổ họng.
Thậm chí cô có thể nhìn qua kính chiếu hậu thấy đuôi xe kề sát rào chắn, ma xát va chạm tạo ra tia lửa!
Nếu chỉ lệch một chút
thôi, chắc chắn chiếc xe sẽ đâm vào rào chắn rơi xuống chân núi!
Cô quay sang người đàn ông đang mất khống chế bên cạnh!
“Mộ Nhã Triết, anh điên rồi sao?” Tiếng thét chói tai của cô nhanh chóng tan trong gió.
“Câm miệng!”
Mộ Nhã Triết gắt gao mà trừng mắt phía trước, cả người đều tản ra hơi thở lạnh lẽo, khuôn mặt tuấn tú kia căng chặt, hai mắt tối lại, anh muốn nhắc nhở cô, giờ phút này đến tột cùng anh có bao nhiêu tức giận!
Trên đường núi cuồng phong gào thét, tốc độ xe quá nhanh, cơn gió buốt lạnh đâm vào má cô giống như đao cắt đau đớn, cuồn cuộn không ngừng xông vào xoang mũi, phảng phất như là bị hung hăng mà bóp ở yết hầu, khiến cô hít thở không thông!
Tốc độ xe quá nhanh đến mức ngoài cửa kính không ngừng hiện lên vách núi cheo leo, khiến cho người ta hoa mắt.
Xa xa nhìn lại, bầu trời cao xanh thẳm ngàn dặm!
Biển báo hạn chế tốc độ vừa hiện lên trước mắt, liền rất nhanh trôi về phía sau.
Phía dưới rào chắn kia, liếc mắt một cái có thể thấy những vách đá sâu hun hút chông chênh, nếu rơi từ nơi này xuống, nhất định là tan xương nát thịt!
Anh điên rồi sao!?
Vân Thi Thi quay đầu kinh hoảng mà nhìn anh, cô gần như bị tốc độ xe khủng bố này dọa cho sợ tới mức hồn phi phách tán.
Một trăm tám mươi mã lực
Một trăm chín mươi mã lực
……
Trời ơi, đây là ở trên đường núi a!
Tốc độ quy định chỉ cho phép tối đa là 30 km/h không ngừng nhắc nhở thần kinh não của cô, giờ phút này thực sự quá nguy hiểm!
“Đủ rồi…… Anh điên rồi sao? Nếu cứ tiếp tục như vậy …… Sẽ xảy ra chuyện đó!”
“Em đang lo lắng cho tôi sao?” Mộ Nhã Triết cũng không thèm nhìn cô, nhìn thẳng phía trước, ở một đoạn cong, đột nhiên đánh tay lái!