Cùng lúc đó, hiện trường quay chụp tất cả đều tiến hành ngay ngắn trật tự.
Vân Thi Thi và Nhan Băng Thanh có phân đoạn ở tầng hầm.
...
Mà lúc này, studio, cũng trong bầu không khí áp lực an tĩnh.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh quay của hai người.
"Bốp - - "
Một cái tát tai vang dội.
Nhan Băng Thanh bàn tay nặng nề đánh vào trên má Vân Thi Thi.
Cơ hồ là dừng ết sức lực đánh xuống, lòng bàn tay tiếng va chạm vào gò má, cơ hồ vang vọng studio, mỗi người đều cả kinh trừng lớn hai mắt, khó có thể tin nhìn tất cả.
Vân Thi Thi bất ngờ không kịp đề phòng, bị cái tát không lưu tình đánh vào trên mặt, cô ngạc nhiên mở to mắt có chút không kịp phản ứng,
Không khí yên tĩnh, yên tĩnh đến làm người ta hít thở không thông.
Nhất là Mộc Tịch ở phía dứoi, kinh hách không thôi, không ngậm được miệng.
Nhan Băng Thanh thu tay, ánh mắt âm ngoan trừng mắt nhìn cô, cuồng loạn kêu lên: "Doãn Hạ Thuần, vì sao cô phải quay về! Cô không buông tha cho tôi hay cô vẫn không muốn buông tha cho anh cô!"
Tiếng nói thê lương của cô ta không ngừng vang dội cả tầng hầm.
Rung động có lực.
Lúc này Nhan Băng Thanh, không thể nghi ngờ tiến vào bên trong nhân vật.
Vân Thi Thi có chút kinh ngạc chuyển mắt nhìn về phía cô, cũng là thật lâu không có nói được.
Cô híp mắt nhìn Nhan Băng Thanh, hình như cô có chút khinh bỉ thủ đoạn của cô gái này.
Tàn nhẫn, không phải tàn nhẫn bình thường.
Vân Thi Thi im lặng, lâu đến thậm chí một phút đồng hồ qua đi, cô cũng không có nói ra lời kịch, ánh mắt Lâm Phượng Thiên rời khỏi máy giám thị, tầm mắt gắt gao nhìn chăm chú vào trên người Nhan Băng Thanh, lạnh lùng hoài nghi.
"CUT!"
Lâm Phượng Thiên đứng dậy, hỏi Vân Thi Thi: "Vân Thi Thi, trạng thái của cô không đúng? Hay là quên lời kịch?"
Vân Thi Thi mấp máy môi, cười nói: "Xin lỗi, đạo diễn Lâm, tôi thất thần!"
Lâm Phượng Thiên vừa giận vừa hờn, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành: "Thất thần?! Đóng phim mà cô thất thần? Vân Thi Thi, cô có thái độ chuyên nghiệp cho
tôi một chút! Hiện tại là công tác, hiểu chưa! Đừng thất thần nữa!"
"Vâng! Tôi hiểu được!"
Mộc Tịch trừng lớn mắt nhìn tất cả, trực giác có chút không thể tin được.
Lâm Phượng Thiên sao lại thế này?
Anh ta là đạo diễn chẳng lẽ không nhìn ra sao?
Nhan Băng Thanh đang cố ý nhục nhã Thi Thi!
Đoạn này, Doãn Hạ Thuần về nước, tiến vào cùng một công ty của Doãn Đông Vũ, mà ở tầng hầm, không khéo gặp được Nhan Băng Thanh đóng vai vợ chưa cưới của Doãn Đông Vũ, Lâm Hà Na.
Lâm Hà Na và Doãn Đông Vũ cùng với Doãn Hạ Thuần ba người là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, coi như là thanh mai trúc mã, gia cảnh thịnh vượng và giàu có, thích Doãn Đông Vũ, càng về sau, bởi vì hai nhà Doãn - Lâm nhiều thế hệ giao hảo, vì thế liền trở thành vợ chưa cưới của Doãn Đông Vũ.
Mặc kệ là thời kỳ phản nghịch, vẫn là sau khi lớn lên Lâm Hà Na vẫn có mối tình thắm thiết với Doãn Đông Vũ.
Nhưng mà trong lòng Doãn Đông Vũ, vẫn yêu Doãn Hạ Thuần sâu sắc, mặc dù Doãn Hạ Thuần xuất ngoại, anh vẫn không thể dứt bỏ tình cảm với cô.
Trong lòng Lâm Hà Na rõ ràng, trong lòng Doãn Đông Vũ vẫn không có mình, nhưng mà mắt thấy hai người sắp sửa đính hôn, Doãn Hạ Thuần lại về nước, hai người gặp được, Lâm Hà Na không khống chế được chất vấn mục đích về nước của cô.
Còn có kịch tính là một bạt tai, đều là bằng vào góc độ đặc thù cùng chỗ đứng, vận dụng thủ pháp Montage, một bên giương tay làm bộ đánh qua, người bên kia không phải không có khoa trương che mặt.
Diễn xuất dáng vẻ bị đánh.