Lúc này trên mặt Mộ Nhã Triết, trên mặt đã không còn nụ cười, khuôn mặt vô cùng lạnh lùng, không chút gợn sóng, ánh mắt vô cùng thâm
thúy.
Đỗ Bác Hùng vốn có chút danh tiếng, là tên nhà giàu mới nổi, nghe nói là dựa vào mấy công trình kiến trúc gì đó, bây giờ làm ăn cũng khá
thuận buồm xuôi gió, ở trong cái nghề này cũng có chút danh tiếng.
Nhưng mà đừng nói là nhà họ Mộ, kể cả là so với nhà họ Tống, nhà họ Cao, thì nhà họ Đỗ thậm chí còn không bằng một góc nhỏ, chỉ là một
nhà giàu mới nổi mà thôi.
Đối với Mộ Nhã Triết mà nói, chỉ là nhân vật nhỏ không thể nhỏ hơn được nữa.
Mộ Nhã Triết là núi lớn, thì Đỗ Bác Hùng này, chỉ có thể coi là hạt vừng nhỏ.
Dựa theo tính cách của anh, thì sẽ chả bao giờ có liên hệ với những nhân vật như vậy.
Nhưng lần này thì khác.
Đêm nay Hoàng Lệ Lệ cùng đứa con nhà họ Đỗ thực sự làm anh chán ghét.
Anh còn tưởng rằng nhà họ Đỗ là dòng họ lớn lao gì, cố ý sai người điều tra về họ.
Lại có được kết quả như này.
Đồng thời cũng biết được, thì ra Đỗ Bác Hùng này đang hợp tác một vài hạng mục nhỏ với nhà họ Mộ.
Nói là hợp tác, nhưng thật ra chỉ là Đỗ Bác Hùng nhận vài cái công trình lẻ tẻ mà thôi, vì vậy mới có cái danh nghĩ "hợp tác với Mộ Thị"...
Đỗ Bác Hùng đối với cái "hợp tác" này rất coi trọng, nhưng mà với tập đoàn nhà họ Mộ mà nói, chẳng qua chỉ là nhận một nhà thầu, lúc nào
cũng có thể bỏ cũ thay mới, gọi thầu thêm một lần nữa, cũng không có gì to tát.
Còn Đỗ Bác Hùng này, có cũng được, không có cũng được.
Vì vậy ngay lúc Đỗ Bác Hùng đang căng thẳng, anh tự mình tuyên bố, thay đổi nhà thầu.
Mồm mép không có tác dụng, chỉ hai câu đơn giản, liền đem tâm trạng Đỗ Bác Hùng rớt xuống đáy vực.
Đỗ Bác Hùng vội vàng hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mộ Nhã Triết lại ý tứ nói: "Việc này, nên đi hỏi con trai bảo bối của ông một chút."
Nói xong, cũng không cho ông ta bất cứ cơ hội giải thích nào, trực tiếp cúp máy.
Còn về việc này, anh sẽ phái người đi đến tận công
ty Đỗ Bác Hùng, chấm dứt tất cả.
Anh tự mình gọi điện nói chuyện này với Đỗ Bác Hùng, cũng coi như là cho ông ta một phần mặt mũi rồi.
Mặc khác, cũng nói bóng nói gió, để cho ông ta tự mình đi tra hỏi đứa con trai của mình.
Tắt điện thoại, Đỗ Bác Hùng vẫn như lọt vào sương mù, nhưng cũng rất nhanh tỉnh táo lại, đứa con trai của ông nhất định là ở bên ngoài lại
gây ra tai họa gì rồi!
Vừa nghĩ tới đứa con trai này, Đỗ Gia Ngạn, ông lại nổi lên cơn tức đầy mình.
Ăn uống chơi bời gái gú cũng coi như xong, thằng con này, được vợ ông vô cùng cưng chiều, tính cách ngông cuồng không coi ai ra gì còn chưa
tính!
Nhưng mà bây giờ lại chọc phải cả Mộ Nhã Triết?
Mộ Nhã Triết đó, một nhà như nhà họ Đỗ ông làm sao mà gánh nổi?
Nghĩ vậy là Đỗ Bác Hùng sắp tức đến phụt máu.
Phải biết rằng, rắc rối cũng có thể chia làm hai loại, một loại đầu tiên, là loại có thể dùng tiền giải quyết.
Một loại còn lại, chính là chọc phải những nhân vật tai to mặt lớn, dùng tiền cũng không thể giải quyết được.
Ông là một nhà thầu, từ trước tới nay đều phải xem sắc mặt những người như vậy mà làm việc.
Chỉ cần là một câu nói của Mộ Nhã Triết cũng có thể khiến ông phá sản.
Nói chung, một cuộc điện thoại này của Mộ Nhã Triết, như sét đánh giữa trời quang, khiến Đỗ Bác Hùng đứng ngồi không yên.
Ông lo sợ bất an, rút điếu thuốc ra hút, nhưng không thể nào yên lòng được, vì vậy liền gọi một cuộc tới công ty.
Nhưng đã có cuộc gọi tới, là công ty bảo hiểm, nói rằng nhà đầu tư vừa gọi tới, muốn rút toàn bộ tiền đầu tư.
Mộ Nhã Triết này, thực sự không đùa!
________________________