Phải biết rằng, trong vòng tròn nước sôi lửa bỏng này, nếu là người khác thì nhất định sẽ đặt toàn bộ tâm tư lên nhà giàu có, dù sao nhà giàu có thường coi trọng những người xuất thân trong sạch.
Vân Thi Thi nâng mắt, hút một ngụm khí.
Tần Chu nói thẳng ra như vậy, đúng là nghe có vẻ chói tai.
Bởi vậy, cô cảm thấy hơi khó chịu.
Nhưng trong lòng lại hiểu rõ, Tần Chu hỏi như vậy cũng không phải là có ác ý gì, anh ta không có ý làm khó dễ cô, chỉ là muốn biết quan hệ của cô và Mộ Nhã Triết.
Anh ta là người đại diện của cô, anh ta có nghĩa vụ và trách nhiệm điều tra tất cả những vấn đề liên quan đến cô.
Vốn dĩ cô cũng không muốn giấu diếm anh ta điều gì.
Cô nhướng mày, ánh mắt trong veo nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: "Em không thích cảm giác ăn nhờ ở đậu."
Tần Chu nhận được đáp án ngoài ý muốn, trên mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Nhưng không thể không nói, những lời này đúng là phong cách của cô!
Vân Thi Thi nhàn nhạt nói tiếp: "Vinh hoa phú quý, danh lợi, có ai mà không muốn chứ? Nhưng một người khoẻ mạnh lại sống dựa vào một người đàn ông, vậy thì tôn nghiêm đặt ở đâu? Em không muốn như vậy!"
Tần Chu cười, rõ ràng là rất hứng thú với câu trả lời của cô: "Đúng vậy! Anh rất thích tính cách này của em."
Anh ta bỗng nhiên hơi nghiêng người về phía trước, ánh mắt sáng rực.
"Em có biết dã tâm của anh không?" Anh ta hỏi, nhỏ giọng, âm thanh trầm thấp như nước.
Vân Thi Thi lắc đầu.
Anh ta lại cười, tựa lưng vào ghế ngồi, chậm rãi nói: "Mười năm, anh vì Cố Tinh Trạch mà đánh đổ một nửa giang sơn. Nhưng đối với em, anh muốn thực hiện dã tâm lớn hơn."
"Em có đồng ý phối hợp với anh không?"
"Tất nhiên đồng ý."
"Trước tiên, anh hy vọng em biết rõ điều này. Làng giải trí, nói nó là đầm rồng hang hổ cũng được, là chảo nhuộm lớn cũng được,
anh chỉ hy vọng em hiểu rõ, đây là một vòng luẩn quẩn cá lớn nuốt cá bé. Kẻ yếu thì không thể nào có tôn nghiêm! Em đã đặt chân vào đây rồi thì anh hy vọng em sẽ trở thành tốt nhất. Anh không thích người qua loa cẩu thả!"
Tần Chu nói xong, lấy ra một kịch bản, đưa đến trước mặt cô.
Vân Thi Thi nhíu mày, nhận lấy kịch bản.
Rất dày, so với kịch bản 《Quả Trám》 thì dường như dày gấp đôi.
Trang đầu tiên, giấy trắng mực đen, đây là kịch bản của bộ phim cung đấu đang tuyển diễn viên, tên phim tạm định là 《Khuynh quốc》,chuyển thể từ tác phẩm của một tác giả nổi tiếng. Số lượng tiểu thuyết đã xuất bản là ba triệu cuốn.
Ba triệu cuốn!
Điều này có nghĩa là gì?
Tiêu thụ được ba triệu cuốn sách thì chắc chắn có thứ hạng cao trên bảng xếp hạng.
Tiểu thuyết phát hành năm năm, ba triệu cuốn sách được tiêu thụ, điều này chứng minh bộ tiểu thuyết này được rất nhiều người yêu thích.
Nghe nói, tiền mua bản quyền cũng giá cao trên trời! Tác giả đòi phí bản quyền cao như thế, đây là chuyện trước nay chưa từng có.
Càng khiến người ta líu lưỡi chính là, hiện giờ chỉ mới mua bản quyền, diễn viên còn chưa xác định, trên mạng và TV đã thay nhau đưa tin, có người tiết lộ phí bản quyền lên tới tám triệu.
"Một tin tốt, một tin xấu. Em muốn nghe cái nào trước?" Tần Chu thừa cơ nước đục thả câu.
Vân Thi Thi cũng vui vẻ: "Em muốn nghe tin tốt."
"Tin tốt là em có cơ hội cạnh tranh vai nữ chính."
"Vậy tin xấu là...?"