“Này, Hoa Đông, cậu còn đang làm cái gì thế, tôi sắp được pentakill rồi, trợ giúp trợ giúp!” Thẩm Tư Huy kéo điện thoại của mình lại la hét.
Người đàn ông trẻ được gọi là Hoa Đông đẩy gọng kính vàng trên khuôn mặt, lấy điện thoại di động của Thẩm Tư Huy xuống: “Không chơi nữa.”
Thẩm Tư Huy ngay lập tức quay lại: “Cậu đang làm gì vậy? Chơi Liên Quân có thể chuyên nghiệp một chút được không?”
“1: top ba trong danh sách tin tặc thế giới, câu muốn xếp hạng thứ mấy tôi đều giúp cậu được. Bây giờ tôi có một câu hỏi quan trọng hơn cho cậu, Tô Kim Thư là ai?”
“Tô Kim Thư đương nhiên là … tại sao cậu lại hỏi chuyện này?”
“Anh hai vừa gọi đến, nói rằng nếu tôi không thể tìm thấy vị trí của cô ấy trong vòng mười phút, sẽ để công ty hacker của tôi phá sản?”
“Vậy cậu còn đứng đó làm gì? Nếu thật sự có chuyện gì xảy ra với cô ấy, đừng nói rằng công ty hack của cậu ït bại đến cậu cũng chuẩn bị đầu thai là vừa.”
“Nghiêm trọng như vậy sao?”
“Người phụ nữ đó là chị dâu tương lai của chúng ta đói”
“Bang!”
Hoa Đông chân trượt, cả người té xuống sàn nhà.
“Cái gì, chị dâu?” Cậu ta đứng dậy chỉnh kính: “Nói với anh hai, không cần mười phút, năm phút thôi tôi sẽ tìm ra được chị dâu!”
Chiếc Rolls-Royce đen chạy quanh dòng xe.
Lệ Hữu Tuấn vừa có tin tức từ Lục Anh Khoa.
Sau khi Tô Kim Thư trở về bệnh viện vào buổi sáng, sau hơn bốn mươi phút ở đó, cô đã đi về hướng sân bay.
Tại sao đi đến sân bay?
Lệ Hữu Tuấn, anh đạp mạnh chân ga, gáp gáp làm rõ sự thật.
“Reng, reng..”
Điện thoại reo lên lần nữa.
Lệ Hữu Tuấn lạnh lùng nhìn qua, đó là điện thoại của Thẩm Tư Huy.
Ngón tay ấn nhẹ một chút, kết nối bluetooth.
“Anh hai, có kết quả từ chỗ Hoa Đông rồi.
Nhưng… hãy chuẩn bị tinh thần!”
Khuôn mặt Lệ Hữu Tuấn trầm xuống, giọng anh như sương giá: “Bớt phí lời!”
Thẩm Tư Huy ngần ngại lướt qua màn hình khổng lồ trên tường, đầu ngón tay của Hoa Đông lạch cạch trên bàn phím, nhanh chóng khóa một khu vực nhỏ.
“Hoa Đông đã xâm nhập vào skynet, xác định được tín hiệu điện thoại di động của bác sĩ Tô, và xác định nó nằm trong một biệt thự ở ngoại ô phía tây. Biệt thự đó có trong danh sách đen của skynet, được đăng ký bởi Vương Tiến Phát ..”
Thẩm Tư Huy nói tới đây, không dám tiếp tục nói nữa.
Ở thành phố Ninh Lâm, cái tên Vương Tiến Phát không ai không biết.
Tuy nhiên, không phải vì bất cứ điều gì khác, mà bởi vì ông ta là một kẻ lừa gạt và hôi hám.
Mối quan tâm lớn nhất của ông ta là phụ nữ, và đặc biệt thích phụ nữ xinh đẹp.
Biệt thự đó nằm trong danh sách đen của skynet chỉ vì vài năm trước, sau khi vài phụ nữ tham gia bữa tiệc của ông ta, thì họ bị đưa thẳng vào ICU.
Nghe nói rằng khi họ được đưa vào trong, nhìn rất thê thảm.
Không còn khả năng sinh sản, bị liệt nửa người dạng nhẹ.
Một trong số đó thậm chí còn có ruột bị chảy ra và phải sống đời sống thực vật.
Tô Kim Thư rơi vào tay Vương Tiến Phát, hậu quả … thật không thể tưởng tượng nổi!
Đó là những điều mà Lệ Hữu Tuấn cũng biết.
Không cần tới Thẩm Tư Huy nói, anh đập điện thoại di động của mình vào một bên.
Phanh gấp một cái, xoay bánh lái, đẩy ga hết cỡ.
* Biệt thự ngoại ô thành phố.
Phòng trên tầng thứ hai, Tô Kim Thư bị người đàn ông đã khống chế không thể nhúc nhích được.
“Hu Hu…
Cô đang vật lộn.
Nhưng cô không phải là đối thủ của.
Vương Tiến Phát.
Hàm dưới bị kẹp, miệng buộc phải mở ra.
“Con khốn, dám động vào tôi à? Tôi muốn cô sống không bằng chết. Tất cả các người vào đây, giữ chân cô ta. Tới chỗ của tôi rồi, không phải đều là bán thân sao? Chờ lát nữa tôi