Nhìn thấy tiên tử thúc thúc, Khuynh Thành còn ăn nhiều hơn một cái bánh bao sao với bình thường.
Một mặt là bởi vì đồ ăn ngonc, mặt khác là vì ngắm mỹ nhân, cảnh đẹp ý vui.
Sau khi ăn cơm tối xong, Hạ Tử Thường kêu Hiên Viên Dạ Lan đi tới căn phòng phía đông đợi nàng, nàng có chuyện cần nói rõ ràng với hắn.
Sau khi Hiên Viên Dạ Lan đi rồi, Hạ Tử Thường đem phòng bếp dọn dẹp một chút, sau đó đi đun một chút nước nóng giúp ba bánh bao tắm một cái, để bọn nhỏ lên giường chơi một lúc rồi ngủ.
Ba bánh bao nhỏ rất ngoan, trên giường chơi một hồi, nằm xuống đi ngủ.
Sau khi xác định ba bảo bối đã ngủ say rồi, Hạ Tử Thường đem màn thả xuống.
Nàng không lập tức đi tìm Hiên Viên Dạ Lan ngay, mà dùng tinh thần lực mở ra kết giới với Hệ thống tam giới, đi vào bên trong Hệ thống tam giới.
Vượng Tài đang nhàm chán vô cùng ngồi trên bậc thềm trước hiệu cầm đồ, trong ngực đang ôm một quả cầu màu trắng.
Trước mặt hồng quang lóe lên, Hạ Tử Thường xuất hiện trước mặt hắn.
“”Chủ nhân!” Vượng Tài vẻ mặt mừng rỡ, tiểu Bạch được cầm trong tay bị ném đi, hắn chạy nhào về phía Hạ Tử Thường, ôm chặt lấy đùi nàng, “ta rất nhớ người a!”
Thế giới bên ngoài một ngày, tương đương 10 ngày trong hệ thống.
Tính ra, hắn đã rất lâu rồi không có được gặp chủ nhân.
“Lần trước ta cobf chưa kịp hỏi ngươi, đây là chuyện gì?Tại sao ta có thể tiến vào hệ thống Tam giới?” Hạ Tử Thường ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng Vượng Tài mà hỏi.
Vượng Tài tròng mắt đen to lúng liếng, vừa cười vừa nói, “bây giờ ta không thể nói cho chủ nhân nguyên nhân được, nhưng việc có thể tiến vào Hệ thống Tam giới, đối với chủ nhân chỉ có lợi không hại.
Chủ nhân người thử cảm thụ một chút, nơi này có phải linh lực rất nồng đậm hay không?
Hắn vừa nói lời này, Hạ Tử Thường cũng cảm nhận được.
Linh lực chubg quanh nơi này, chính xác là vô cùng nồng đậm, khiến cho cả người nàng đều cảm thấy một loại cảm giác thần thanh khí sản.
“Ở đây rốt cuộc là nơi nào?” Hạ Tử Thường nhìn lớp sương trắng nồng đậm bồng bềnh xung quanh, luôn cảm thấy bên trong lớp sương kia nhất định có gì đó.
“Đây gọi là Phố Cửu Thiên .” Vượng Tài thanh âm trong tréo đáp, “chủ nhân, người biết