Sâu trong Vĩ Mặc Sâm Lâm, nơi nhân loại không đặt chân tới.
Nơi đó có những chủng tộc yêu thú khác nhau, sau khi đạt đến cấp bốn, chúng đều có thể hoá hình.
Có loài yêu thú nào không yêu bản thể của mình đâu, nhưng khi chúng nhìn thấy nhân loại, bị nhan sắc mới lạ làm cho yêu thích.
Vậy nên từ đó chúng bắt đầu lấy hoá hình làm mục tiêu, cái đẹp trở thành chuẩn mực của yêu thú.
Bọn chúng cũng được truyền rằng, khi hai chủng tộc khác loại kết hợp rất có thể sẽ sinh ra kỳ thú, nhưng nếu thất bại sẽ sinh ra dị thú.
Kỳ thú là gì chứ? Đó chính là một loại thú có sức mạnh của cả hai huyết mạch.
Nó có thể có thân hình giống thú cái hoặc có thể giống thân hình thú đực.
Đối với những yêu thú thông thường thì địa vị của kỳ thú cũng giống như thiên tài trong các gia tộc vậy.
Chúng sẽ được bảo vệ, được bồi dưỡng đặc biệt.
Một phần vì sức hút của kỳ thú quá lớn, nên càng ngày các chủng tộc khác loại cứ như vậy mà kết hợp với mong muốn sinh ra kỳ thú.
Có lẽ ai cũng nghĩ sở thích của những con yêu thú này nặng, nhưng các ngươi chắc quên một điều rằng các loài yêu thú sau khi hoá hình đều rất xinh đẹp.
Vậy nên phần còn lại chính là vì nhan sắc.
Không phải bản thể ngươi xấu thì có nghĩa nhan sắc ngươi cũng theo đó xấu theo.
Bản thể của chúng không quyết định đến nhan sắc của chúng, mà là khi hoá thình chúng thành công hay thất bại.
Thành công là khi hoá hình xong, nhan sắc của chúng xinh đẹp diễm lệ, vậy thì chúng như một bước lên mây, có chỗ đứng trong chủng tộc.
Thất bại là khi chúng hoá hình ra trông xấu xí, vậy thì chúng không khác loại dã thú hoang dã, bị ghẻ lạnh và bài xích.
Yêu thú lấy nhan sắc làm thước đo giá trị, nếu hoá hình thất bại có nghĩa đó chính là sự thất bại của tạo hoá.
Chúng ghét nhân loại, chúng bài xích nhân loại vì nhân loại săn bắt chúng.
Nhưng nhan sắc nhân loại lại rất đẹp, chúng muốn được như nhân loại.
Nhưng chúng cảm thấy yêu thú bọn chúng mới là cao quý, bọn chúng mới xứng đáng có được dáng vẻ như vậy.
Chúng muốn dùng dáng vẻ của nhân loại, nhưng cũng muốn khác biệt với đám nhân loại đê tiện bên ngoài.
Vậy nên chúng khi hoá hình sẽ giữ lại một phần đặc sắc nào đó của chủng tộc, hoặc đồ mặc trên người sẽ có đặc sắc riêng.
Khi hoá hình chúng có thể chọn màu tóc, màu mắt theo ý thích.
Chúng có thể giữ lại tai hoặc đuôi sau khi hoá hình, hoặc mặc trên mình những bộ đồ tượng trưng cho chủng tộc của chúng.
Các chủng tộc khác loài không ngừng thu hút lẫn nhau sinh ra đời sau.
Nhưng đời sau của chúng rất ít kỳ thú, chủ yếu là dị thú.
Cứ một nghìn con dị thú may ra mới có một con kỳ thú.
Dị thú dáng vẻ xấu xí, tuy mang trong mình hai loại huyết mạch, nhưng ngoại hình chúng cũng được di truyền hai chủng tộc khác loài.
Vẻ ngoài xấu xí, lại còn không thể hoá hình.
Đây chính là điển hình của tạo hoá thất bại, yêu thú sẵn sàng vứt bỏ luôn dị thú khi vừa sinh ra.
Dị thú bị vứt cách xa chủng tộc để chúng tự sinh tự diệt.
Nhưng đa số chúng sẽ không sống nổi hoặc bị dã thú ăn thịt.
Tại một góc trong sâm lâm, có một con dị thú đang không ngừng chạy trốn.
Phía sau đuổi theo nó là một con dã thú.
Con dị thú đang bị đuổi bắt được gọi là Trạch Lân Thú, khi nó vừa sinh ra đã bị vứt