Sáng chủ nhật, Lục Ánh Kim loay hoay trong bếp nấu ăn một lúc cũng xong bữa sáng.
Hôm nay cô nấu nồi lẩu thịt bò nhỏ chua chua cay cay.
Mở tủ lạnh lấy thêm một ít chanh, thấy còn bánh ngọt mà Phạm Nhất Di cho cô đến giờ vẫn chưa ăn hết.
Lục Ánh Kim quyết định mời anh ăn sáng xem như huề nhau vậy, hàng xóm có qua có lại vẫn tốt hơn.
Cô liền qua nhà Phạm Nhất Di gõ cửa:
Cốc cốc cốc!
"Xin chào, tôi là Lục Ánh Kim."
Cạch!
Phạm Nhất Di bước ra, trên người còn mặc bộ đồ ngủ màu xanh, đầu tóc bù xù gương mặt vừa mới ngủ dậy.
Anh thấy cô, mới chợt tỉnh ngại ngùng gãi đầu nói:
"Chào buổi sáng, có chuyện gì sao?"
"À, tôi muốn mời anh qua dùng bữa sáng xem như cảm ơn chiếc bánh ngọt."
Rột rột!
Tiếng bụng vang lên, anh không chần chừ liền gật đầu đồng ý:
"Chờ một lát, tôi qua liền."
"Được."
Lục Ánh Kim mỉm cười trở về nhà mình, không khóa cửa mà đi vào trong chuẩn bị hai tô lớn ở giữa bàn vắt thêm hai ly nước cam.
Ting tong! Tiếng cửa mở
Phạm Nhất Di xuất hiện với một chiếc áo thun và quần dài lịch sự, gương mặt tươi tỉnh hơn hẳn.
Anh đi đến bàn ăn nhìn món ăn hôm nay cười nói:
"Trùng hợp thật! Đúng lúc tôi muốn ăn lẩu chua cay."
Cô mang hai ly nước cam đến cười nói:
"Thật sao! Vậy anh ăn nhiều chút."
Phạm Nhất Di thoải mái kéo ghế ngồi xuống cầm đũa lên gắp miếng đầu tiên đưa vào miệng thưởng thức
"Cô nấu rất ngon đó!"
"Quá khen rồi, tôi cũng ăn đây."
Hai người không nói thêm nữa chăm chú vào tô lẩu ngon trước mắt, món ăn ngon có vẻ làm tinh thần trở nên tốt hơn cho một ngày mới bắt đầu.
Dùng bữa xong, Phạm Nhất Di cũng chẳng có việc gì làm ở lại nhà cô xem tivi ăn thêm một lát.
Lục Ánh Kim mang một ít táo ra đãi khách
"Táo này tôi mua ở siêu thị rất ngọt, anh dùng thử đi"
"Ngại quá! Lần đầu qua nhà được chăm sóc chu đáo thế này."
"Đừng ngại dù sao cũng là hàng xóm mà."
Ting tong!
Có tiếng mở cửa, cô quay sang hỏi Phạm Nhất Di
"Vừa nãy anh vào có khóa cửa không?"
"Không có."
Lục Ánh Kim đứng lên đi ra phía cửa nhìn xem là ai, cô há miệng ngạc nhiên nói không nên lời
"Sếp! Sao sếp lại đến đây?"
Dương Triết Hàm đưa tay vào túi quần lãnh đạm nói:
"Tôi không thấy khóa cửa nên vào, em quên hình phạt hôm nay nấu ăn cho tôi?"
"Không có...Chỉ là sếp chỉ nói nấu bữa tối."
"Vậy em không cần đi mua nguyên liệu để nấu?"
"A...Vâng."
Dương Triết Hàm nhìn cô thở dài, ánh mắt vô tình nhìn xuống sàn thấy đôi dép của nam khác trong nhà cô
"Em đang có khách?"
"Dạ vâng, là hàng xóm bên cạnh."
Đúng lúc này Phạm Nhất Di đi đến hỏi
"Đây là khách của cô sao?"
Hắn nhíu mày nhìn anh có phần quen mặt nhưng lại không nhớ rõ.
Lục Ánh Kim vui vẻ giới thiệu:
"Đây là sếp của tôi, còn đây là hàng xóm bên cạnh."
Phạm Nhất Di lên tiếng chào hỏi trước
"Xin chào rất vui được gặp mặt."
Hắn không quan