Tôi đang tìm một công việc làm thêm.
Đáng ra phải đi làm từ lâu rồi, nhưng ngoại tôi lại lo tôi vất vả nên không có cho tôi đi.
Nhưng bây giờ tôi lớn rồi, nên trong thời gian hè năn nay, tôi phải đi làm thêm để tích cóp tiền.
" Cậu có ý tưởng gì không? "
Cậu ấy vẻ mặt khó hiểu nhìn tôi.
" Cậu hỏi vậy là sao? Ý tưởng cho chuyện gì mới được? "
" Tớ định đi làm thêm á, mà không biết nên chọn làm gì cho việc nhẹ lương cao! "
Trông cậu ấy nghiêm túc suy nghĩ chưa kìa.
Sau một lúc thì cậu ấy trả lời.
" Tớ thấy cậu vẽ đẹp như thế, hay là cậu đăng kí vào mấy trung tâm Mĩ thuật rồi dạy vẽ cũng được.
Đúng việc nhẹ lương cao mà cậu muốn! Lại còn trau dồi được kĩ năng của cậu nữa, một mũi tên trúng hai con nhạn! "
Ừ ha, cậu ấy nói chuẩn đét! Sao mình không nghĩ ra cái này nhỉ, cậu ấy đúng là thông minh.
Vậy là tôi nhanh chóng đi kiếm những trung tâm dạy vẽ đang tuyển người để xin vào.
Khá là suôn sẻ khi mà tôi đã được nhận vào ở một trung tâm gần nhà!
Gió ngoài ô cửa lùa vào, mang theo mùi hương hoa quế nhàn nhạt.
Lúc này trong lớp học chỉ còn lại tiếng đọc bài oang oang, các bạn học đã bắt đầu tiết tự học rồi, chẳng ai chú ý đến bên này cả, tôi ghé gần lại, nói thầm với cậu ấy.
“ Cảm ơn cậu nhiều nha, nhờ ý tưởng tuyệt vời của cậu mà tớ đã tìm được một công việc phù hợp với tớ rồi á! ”
Cậu ấy giơ ngón trỏ lên trước mặt tôi lắc lắc.
“ Không, không, không, cảm ơn như vậy là chưa đủ, cậu phải mời tớ đi ăn! ”
Tôi gật đầu.
“ Được thôi, cậu muốn ăn gì? ”
“ Ở cổng trường mới mở quán cơm, trưa nay chúng ta đi ăn đi! ”
“ Trưa nay đi ăn luôn á? Trốn ra ngoài có ổn không, lỡ bị bác bảo vệ phát hiện là cả hai đứa bị đội sổ luôn cho coi! ”
Cậu ấy vỗ ngực tự tin nói.
“ Không sao, cứ tin ở tớ! Tớ mới tìm được đường này thoát ra ngoài, đảm bảo không có ai biết! ”
Trời ạ, như vậy là trốn đi ư, cậu ấy có vẻ cũng không ngoan ngoãn như vẻ bề ngoài đâu ha.
Nhưng mà, k1ch thích thật ấy, trước đây tôi chưa từng thử như vậy bao giờ cả.
Tiếng chuông thông báo ăn trưa vừa cất lên, cậu ấy đã nhanh thoăn thoắt kéo tôi chạy thật nhanh ra ngoài.
Đứng trước bức tường chắn cao lớn, tôi dè dặt hỏi.
“ Làm sao mà trốn ra ngoài được, cổng trường lúc nào cũng đóng, lại có bác bảo vệ nữa? ”
Cậu ấy nhìn tôi mỉm cười, sau đó đi ra một bụi cây rồi vén nó lên, có một lỗ hổng ở bức tường phía sau trường, không lớn lắm nhưng đủ cho cái thân nhỏ bé này của tôi có thể chui qua.
Cậu ấy ngó xung quanh một lượt rồi nói.
“ Cậu chui qua trước đi, tớ đi sau rồi canh chừng cho! ”
Trời ơi, thú vị thật ý.
Tôi