Hôm nay là sinh nhật của cậu ấy.
Hai mẹ con cậu ấy đã rủ tôi tới ăn cơm chiều.
“ Cậu vội vàng mang tớ sang đây thế này là vì làm sinh nhật cho cậu à.”
“ Từ bây giờ nó sẽ là nhiệm vụ của cậu.
Đã qua 4 mùa sinh nhật thiếu cậu rồi, giờ cậu phải đền bù cho tớ! ”
Cậu ấy nhíu mày nhìn chằm chằm tôi.
“ Không biết là cậu sẽ tặng quà gì cho tớ đây nhỉ? ”
“Từ đã nào, giờ vẫn chưa phải lúc đâu.
Tớ vào giúp dì làm bánh đây! ”
Tôi mỉm cười ranh mãnh, bởi vì món quà sinh nhật này, tôi chắc chắn cậu ấy rất thích!
Cậu ấy thở dài.
“ Thôi được rồi, chờ đợi là hạnh phúc mà.
Đằng nào món quà đó chả vào tay tớ! À, đúng rồi, hôm nay chị Hạo Linh cũng tới đó ”
“ Chị Hạo Linh? Ừ, lâu lắm rồi không gặp chị ấy, tớ cũng rất nhớ chị ấy! “
“ Hừ, cậu dường như rất thích chị ấy và quan tâm tới chị ấy, vậy còn tớ, cậu đặt tớ ở đâu vậy? ”
Nhìn cái dáng vẻ phụng phịu của cậu ấy kìa, đáng yêu chết mất.
Tôi đưa tay lên áp vào hai má cậu ấy, xoa xoa.
“ Rồi, rồi, cậu là quan trọng nhất! ”
“ Còn phải nói! ”
“ Cậu cứ ngồi ở đó đi, tớ vào giúp dì đã! ”
Thời gian trôi qua một lúc, tôi cảm nhận được tiếng bước chân rầm rầm chạy về phía tôi, một bàn tay vòng qua ôm chặt tôi rồi nhấc bổng tôi lên, tôi giật mình suýt thì làm đổ ly sữa.
“ Tiểu Hạ Hạ, chị nhớ em lắm! ”
Trời ơi, chị ấy nhấc bổng tôi lên rồi xoay vòng vòng, chóng mắt chết bổn bảo bảo rồi.
Sao mà chị ấy khỏe thế không biết.
Đến lúc dì Hạo phải đập đập mấy cái vào chị Hạo Linh thì chị ấy mới chịu bỏ tôi xuống.
Dậm chân lên mặt sàn mà người tôi lảo đảo, cả thế giới xung quanh đảo lộn tứ tung, phải một lúc sau tôi mới tỉnh táo lại được.
“ Con nhỏ này về là phá, dám làm vậy với bảo bối Hạ Hạ của mẹ.
Hạ Hạ con có sao không? ”
“ Dạ, dạ con không sao, chỉ hơi giật mình một chút thôi ”
Chị Hạo Linh bĩu môi ôm chặt tôi từ sau lưng.
“ Con chỉ nhớ em ấy thôi, việc gì mẹ quát con, mà Hạ Hạ là bảo bối của con chứ, phải không Hạ Hạ, em có nhớ chị không? ”
Tôi xoay người đáp lại cái ôm của chị ấy.
“ Vâng, lâu lắm rồi không gặp, em tất nhiên là nhớ chị rồi ạ! ”
“ Con không làm được gì thì ra kia chơi đi, đừng ở trong này cản trở chúng ta! ”
“ Ai nói con không giúp được gì, mẹ quên con gái của mẹ là thợ làm bánh rồi hả, mấy chuyện cỏn con này có xá gì chứ.
Con sẽ thị phạm cho mẹ xem đây nè! ”
Hóa ra chị ấy là thợ làm bánh ư, tuyệt thật đó, bảo sao cậu ấy làm bánh cũng rất ngon nữa, đúng là đôi chị em khéo tay.
Không hổ là thợ lành nghề, chị ấy trực tiếp làm bánh socola ba tầng phủ cacao được trang trí đủ loại bánh kẹo nhỏ khác