Thông tin truyện Mùa Hạ Nồng Nhiệt

Mùa Hạ Nồng Nhiệt

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

55

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 14307 lượt

REVIEW TRUYỆN MÙA HẠ NỒNG NHIỆT


Tác giả: Tiếu Giai Nhân
Thể loại: Hiện đại, nhất kiến chung tình, nam truy, từ thanh xuân đến trưởng thành, anh trai trà sữa “cầm thú” - phiên dịch viên xinh đẹp an tĩnh, #SỦNG_SẠCH_NGỌT, nhẹ nhàng, HE.
Độ dài: 31 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Văn án: 
“Vừa mới kéo hành lý đi ra sân bay, Sơ Hạ đã bị cơn nóng từ không khí mùa hè ập vào mặt.
Bạn học thời trung học của cô đang đứng cạnh một chiếc siêu xe, vừa vẫy tay với cô, nét mặt vừa mang chút vui mừng và kinh ngạc
Sơ Hạ vừa định chào lại, bạn học lại hướng phía sau cô gọi: ”Liệt ca, bên này!”
Cả người Sơ Hạ cứng đờ.
Tiếng bước chân vang lên, người đàn ông dáng cao ngất mặc áo sơ mi màu đen đi ngang qua, tầm mắt của người ấy vẫn không dừng lại trên người cô, thực sự là Hàn Liệt, người luôn xuất hiện trong mỗi giấc mơ của cô, khiến cô chợt tỉnh giấc cũng chính là mối tình đầu của cô.
Sơ Hạ sau khi xuống xe, bạn học hỏi Hàn Liệt: Thế nào, anh thấy có xinh đẹp không?
Hàn Liệt hừ hừ: Cũng bình thường thôi
Bạn học tin là thật, kết quả cũng không lâu sau đó, liền gặp lão đại của bọn họ lôi kéo Sơ Hạ vào khách sạn thuê phòng.”
——
Trước hết, hãy để tôi kể bạn nghe một câu chuyện cũ. 
Ngày xưa, có một cô gái rất thích trà sữa. Cô đã đi khắp nơi thử nhiều vị trà sữa khác nhau, nhưng chẳng có nơi nào xứng đáng danh hiệu “đệ nhất trà sữa” cả. 
Khi gần như đã từ bỏ, cô cuối cũng uống được cốc trà sữa ngon nhất trần đời, người làm ra cốc trà sữa đó là một “anh trai nhỏ” siêu cấp đẹp trai. 
Cô gái ngày ngày đến tiệm trà sữa ấy chỉ để thưởng thức trà sữa anh làm, tiện việc nhìn trộm anh.
Bởi vì cô gái lớn lên xinh đẹp đáng yêu lại ngoan ngoãn, “anh trai trà sữa” vừa gặp đã yêu, hằng ngày làm trà sữa cho cô, đón cô tan học, vì cô mà nuôi một chú cún, cũng đặt tên là Trà Sữa. 
Thời gian mập mờ ngọt ngào ấy kéo dài đến tận sau khi cô tốt nghiệp trung học, hai người mới chính thức ở bên nhau.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, mối tình đầu cô gái dè dặt, cẩn thận che giấu vẫn bị mẹ phát hiện. Vì “anh trai trà sữa” là người còn chưa học xong cao trung đã thôi học, lăn lộn xã hội. 
Mẹ không đồng ý, bà dùng lý trí thuyết phục cô gái, khiến cô không cách nào tiếp tục. Cô gái đành ngoan ngoãn nghe lời mẹ, gửi Wechat nói lời chia tay với anh, đến thành phố khác học tập, quên đi anh.
Đến đây khép lại một hồi chuyện cũ.
Sau tám năm, Hứa Sơ Hạ, chính là cô gái trong câu chuyện kia đã trở về. “Anh trai trà sữa” Hàn Liệt khi xưa đã không còn làm nhân viên pha chế nữa. Hiện tại, anh là ông chủ với gia tài bạc triệu, mà cô cũng trở thành một phiên dịch viên tài giỏi.
Mối tình đầu chỉ kéo dài hơn một tháng lại xa cách tám năm. Giữa họ không chỉ có cách biệt thời gian đằng đẵng, mà còn khúc mắc khi xưa với mẹ Sơ Hạ. 
Rõ ràng nếu Hàn Liệt cầm nhầm kịch bản “cẩu huyết” thì hẳn anh sẽ làm đủ mọi cách để trả thù Sơ Hạ. Nhưng rất may, “Mùa hạ nồng nhiệt” là một câu chuyện hết sức dịu dàng.
Sau khi gặp lại, Hàn Liệt tất nhiên “có tâm” liên tục châm chọc khiêu khích khiến Sơ Hạ vô cùng tức giận. Anh hiểu tám năm trước mình chỉ là một cậu pha chế không bằng cấp, không tương lai, mẹ Hứa không muốn cô qua lại cùng anh là lẽ tất nhiên, anh không hề hận Sơ Hạ. 
Chẳng qua Hàn Liệt giận dỗi là bởi Sơ Hạ khi ấy không từ mà biệt, nhẫn tâm trực tiếp “đá” anh. Anh ở lại chỉ có thể “một người một cún” bầu bạn cùng Trà Sữa suốt tám năm.
Tình yêu chân thành là thế, nhưng Hàn Liệt lại hay làm ra những hành động “trông có vẻ” tra nam. Anh lừa Sơ Hạ rằng mình là nhà giàu mới nổi, lừa cô đi xem mắt, đi hẹn hò, làm bộ trăng hoa ong bướm. 
Thực ra cái gì cũng đều không có, tám năm dài như vậy, ngoài dốc sức làm việc, điều duy nhất khiến anh nhớ nhung không nguôi chỉ có một mình Sơ Hạ. 
“Bình thường sẽ nhớ em, ngày đó nhớ đến phát điên, xúc động đi thành phố B tìm em, đến bên ngoài trường học của em lại không dám vào, sợ em đã kết giao bạn trai mới, sợ em xem thường anh, sau đó đi quán bar uống rượu, gặp hai nhóm. Người ta đánh nhau, anh mơ hồ xen vào, bị đâm một dao.”
Anh mở quán rượu Ba Mùa, bởi vì mùa hạ của anh đi mất rồi. Anh mở quán trà sữa Mùa Hè, bởi vì Sơ Hạ của anh trở đã trở lại. 
Hàn Liệt giống như thùng rượu mạnh phủ đầy bụi suốt tám năm, mà Sơ Hạ là người duy nhất có thể nhen nhóm ngọn lửa trong anh. 
Đọc đến đây, hẳn sẽ có người nghĩ Hàn Liệt thâm tình đến thế, Sơ Hạ lại lạnh lùng từ bỏ anh chỉ vì gia đình phản đối, cô có xứng đáng với tình yêu của anh chăng? 
Có lẽ bởi Sơ Hạ sinh ra trong một gia đình lý tưởng, cuộc sống khá giả, cha mẹ yêu thương, nên cô chỉ có thể an tĩnh sống cuộc đời cha mẹ hy vọng. 
Cuộc đời ấy, Hàn Liệt và vị trà sữa của anh là ngoại lệ duy nhất. Sơ Hạ yêu Hàn Liệt tựa dòng nước ngầm của biển, bề ngoài tĩnh lặng, thực ra trong lòng đang cuồn cuộn sóng trào.
“Sơ Hạ mơ thấy anh làm rất nhiều chuyện, mơ thấy Hàn Liệt đón cô tan học, mơ thấy Hàn Liệt pha trà sữa cho cô, mơ thấy Hàn Liệt đi thư viện cùng cô, mơ thấy Hàn Liệt đưa cô đi xem phim, mơ thấy hai người hôn nhau rồi tiến thêm một bước nữa.”
Năm mười tám tuổi, vì nếm được vị trà sữa ngọt ngào nhất thế gian mà Sơ Hạ cược cả trái tim mình vào tay Hàn Liệt. 
Năm hai mươi sáu tuổi, Sơ Hạ tự nguyện chìm trong ngọt ngào mê hoặc của Hàn Liệt, trái tim gửi nơi anh vẫn chưa từng lấy lại.
“Anh có đi tìm em.” Hàn Liệt bỗng nhiên nói.
Sơ Hạ khó có thể tin nhìn anh.
Hàn Liệt kéo tay cô, đặt lên vết sẹo trên bụng do dao chém mà bốn năm trước lúc anh ở quán rượu quen biết Triệu Tần.
Mấy ngày trước Sơ Hạ có nhìn thấy anh để trần nửa người trên, nhưng cô không có nhìn kỹ, bây giờ tự tay mò tới, mới phát hiện nơi đó có sẹo.
“Tại sao lại có vậy?” Sơ Hạ nhắm mắt lại, che giấu nước mắt bên trong.
Nhưng nước mắt từ trên khóe mắt cô rơi xuống.
Hàn Liệt hôn lên giọt nước mắt bé nhỏ của cô, cười nói: “Đều đã qua, có thể chờ em, cái gì cũng đáng.”
“Mùa hạ nồng nhiệt” với tôi là một câu chuyện vô cùng vừa vặn, từ văn phong đến nội dung, cả ngọt ngào và đau lòng đều vừa đúng, khiến khoảng thời gian đọc truyện giống như đang nghỉ ngơi thư giãn vậy. 
Nếu bạn đang “đói truyện” và cần một liều thuốc ngọt ngào bồi bổ tinh thần thì câu chuyện này là một lựa chọn khá hay đấy ạ! 
“Sơ Hạ, anh vẫn luôn đợi em, em biết không?
Hàn Liệt, em vẫn luôn nhớ anh, anh biết không?
Biết chứ, cho nên mùa hạ nồng nhiệt như lửa, đã trở lại!”


Danh sách chương

Bình luận truyện