EDITOR: ĐỘC LY
"Vừa rồi tôi nghe nói, Thẩm Dịch An bị gọi vào giáo huấn một trận, các cậu đoán xem đầu lão Lý có phải nổi trận lôi đình rồi không?" Hầu Tử đi nhà vệ sinh một chuyến, khi trở lại bắt đầu tiến hành bát quái.
Nhưng ba người ai bận việc người nấy, căn bản không chú ý tới lời hắn nói.
Hầu Tử kìm không được lòng hiếu kỳ của mình, liền muốn kéo Nghiêm Thấm làm đồng minh: "Tôi nhớ không nhầm thì Nghiêm Thấm rất thích tên mặt đen đấy sao? Giờ hắn bị gièm pha như vậy, không nghĩ muốn quan tâm cậu ta một chút?"
Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.
Đọc ở wattpad là tôn trọng công sức của Editor.
Vương Quan Vũ mới đầu cũng không quan tâm chuyện này, nhưng giờ phút này nghe Hầu Tử liên thiên, ngón tay không tự chủ ấn mở đoạn video, hắn quan sát tinh tế cô gái trong video, sau đó lại quay ra nhìn thân hình Nghiêm Thấm, cuối cùng nhớ lại khuôn mặt khó coi của Quý Hậu khi trở về, đột nhiên một ý nghĩ táo bạo loé lên----
Người này không lẽ......!
"Không quan tâm." Nghiêm Thấm đang mải chơi game, không thèm để ý đến lời nói của hắn.
Không lôi kéo được đồng minh, Hầu Tử mất hứng, một mình trở lại chỗ ngồi.
Vương Quan Vũ vừa rồi còn ngồi chơi cổ phiếu, hiện tại có chút thất thần.
"Đinh linh linh---"
"Đinh linh linh---"
Tiếng chuông tan học vang lên, học sinh thu thập sách vở nhanh chóng rời đi.
Quý Hậu không nói một tiếng đã trực tiếp bỏ đi.
Hầu Tử quay lại đúng lúc hắn (QH) đi đến cửa lớp, còn tưởng rằng hắn đi nhà vệ sinh, kết quả đợi nửa ngày không thấy người trở về, hướng phía Vương Quan Vũ hỏi: "Quý ca không phải ngã trong nhà vệ sinh đó chứ? Sao mãi không thấy ra?"
Vương Quan Vũ đeo cặp lên một vai: "Quý ca chắc đi trước rồi." Nói xong chào Nghiêm Thấm một câu rồi rời đi.
Nghiêm Thấm vẫn ngồi chơi game, chờ cho đến khi trong lớp không còn ai, lúc này mới ngáp một cái đứng lên.
Trong khuôn viên trường nhanh chóng yên tĩnh, hầu hết học sinh sống ở ký túc xá đã đi đến nhà ăn, còn lại đã rời đi hết.
Cô đi dạo trong sân trường, sau đó đột nhiên bị một người kéo sang phía rừng cây nhỏ.
Nghiêm Thấm bị ấn trên thân cây, cô nâng mắt, sau khi nhìn rõ người phía trước, cô ôm chặt lấy anh, cọ cọ vào ngực anh, mái tóc mềm mại.
Trên người anh có mùi hương rất dễ chịu, cảm giác mát lạnh cô rất thích.
"Anh Dịch An, em rất lo lắng cho anh."
Thẩm Dịch An gỡ tay cô ra, kéo khoảng cách hai người, rũ mắt hỏi cô: "Video là em quay?"
Cô