(Đề nghị các trang web lấy bản dịch của mình reup vui lòng GHI RÕ nguồn, nếu không mình sẽ REPORT VI PHẠM BẢN QUYỀN TRÊN HỆ THỐNG GOOGLE DMCA)
---------------------
EDITOR: Đào Phùng Lan Phương/ Wattpad: DocLyHihi
Thành tích cuối kỳ của Nghiêm Thấm có tiến bộ rất lớn, từ hạng 500 đã tăng lên hạng 300.
Tuy rằng thành tích của khối dưới cải thiện khá dễ dàng, nhưng việc cô gái nhỏ tiến bộ hơn 200 bậc vẫn khiến Hầu Tử sốc nặng.
"Không phải cậu đi lùi cùng với chúng tôi sao?"
Nghiêm Thấm ghét bỏ đẩy mặt hắn ra, "Tránh ra một bên, cùng cậu đi lùi đến nỗi không nổi tên trong bảng xếp hạng?"
Kim Thần mắng cô ruồng bỏ nhóm nhỏ của bọn họ: "Các anh em nhất trí cùng nhau đi hết cuộc đời, ai học là chó!"
Nghiêm Thấm cầm sách nện lên đầu hắn: "Cậu chửi ai?"
Kim Thần tránh thoát, nhỏ giọng cãi: "Ai làm thì tôi chửi."
Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.
Đọc ở Wattpad giúp Editor có động lực ra chương mới.
Vương Quan Vũ không tham dự trận chiên, chỉ là cầm giấy thành tích của Nghiêm Thấm, nói với Quý Hậu bên cạnh: "Quý ca, Nghiêm Thấm có dự định thi đại học?"
Nếu thật sự nỗ lực, không chừng là đỗ thật.
Quý Hậu có chút không kiên nhẫn: "Ai biết."
Vương Quan Vũ cười cười: "Nghiêm Thấm, kỳ nghỉ đi đâu chơi?"
Nghiêm Thấm nghĩ nghĩ: "Lạnh, không muốn động."
Quý Hậu cắn một câu: "Cậu cũng đi theo động vật ngủ đông ngủ đông?"
Nghiêm Thấm thuận miệng nói: "Có thể tôi phải ôn bài chăm chỉ."
"Nghiêm Thấm, tới đây một lát." Trong lúc học sinh thu thập đồ đạc chuẩn bị về nhà, chủ nhiệm lớp bất ngờ xuất hiện ở cửa, hô một tiếng.
Nghiêm Thấm quay đầu lại, cầm cặp sách, phất tay với bọn họ: "Sang năm gặp."
Ba người nhìn cô rời đi.
Trong văn phòng, chủ nhiệm đưa tới trước mặt Nghiêm Thấm bài khảo sát lần này, tuy rằng thành tích lần này so với hồi cô mới chuyển đến cũng chênh lệch lắm, nhung vẫn là có cố gắng.
"Bài thi lần này của em cũng không tệ lắm." Cô vừa đến văn phòng, chủ nhiệm lớp liền nói.
Nghiêm Thấm: "Về sau sẽ càng tốt."
Chủ nhiệm lớp có chút kinh ngạc nhìn cô: "Nghĩ thông suốt rồi?"
Nghiêm Thấm cảm thấy chuyện này không có chút liên quan gì đến nghĩ thông suốt, chỉ là cô cảm thấy đã đến lúc.
Chủ nhiệm đưa cho cô một quyển sách bài tập: "Thừa dịp kỳ nghỉ hãy cầm về nhà làm, mặt sau có đáp án, chờ học kỳ mới bắt đầu, lại có cuộc khảo sát nữa, cô hy vọng em sẽ cho cô một bất ngờ."
Nghiêm Thấm nhận lấy, không nói chuyện, chỉ gật đầu.
Chủ nhiệm lớp lại ca một lượt bài răn dạy, khuyên bảo cô nên đem tâm tư vào chuyện học hành, đây gần như là cơ hội cuối cùng trong năm học năm thứ hai của cô.
Năm thứ ba nghỉ sau, năm nhất năm hai đã nghỉ trước đó một tuần, thời điểm năm ba nghỉ đã đến lúc đón năm mới.
Sinh nhật của Nghiêm Thấm là ngày đầu tiên của năm mới, cô được sinh ra vào ban đêm dưới ngọn đèn dầu của vạn nhà.
Ba mẹ cô thường nói, mỗi năm sinh nhật của cô đều được mọi người trên cả nước chúc mừng, cô chính là phúc khí trong gia đình.
Ấy vậy Nghiêm Thấm nhìn ngọn đèn dầu huy hoàng xa xa, sớm cảm thấy ăn tết không có chút nào vui sướng.
Mùng một hôm nay, Thẩm gia đã trang hoàng từ sớm, Nghiêm Thấm nửa đêm qua cố ý ngâm mình trong nước lạnh, phát bệnh và nhập viện như ý muốn để tránh đón Tết với bọn họ.
Bởi vì là ngày Tết, trong bệnh viện cũng lây một ít không khí của lễ hội, y tá nhìn thấy cô gái nhỏ trong ngày này còn phải nằm đây truyền dịch, còn đưa cho cô một túi kẹo.
Nghiêm Thấm ăn