Sau khi hai người rời đi, Quý Hậu cũng bước vào.
Nhìn Nghiêm Thấm ngồi ngoan ngoãn ở bên kia, yêu nghiệt dựa vào trước bàn: "Nghiêm Thấm, rốt cuộc là cậu đang làm cái gì?"
Đồng thời dây dưa không rõ với hai nam sinh, cách làm như vậy Quý Hậu cũng không tán đồng.
Nhưng—
Nghiêm Thấm khẽ cười: "Không phải rất thú vị sao?
Quý Hậu nhìn và quay đầu: "Thú vị chỗ nào?"
Nghiêm Thấm nằm trên giường, ngửa mặt nhìn trần nhà, thấp giọng cười: "Đương nhiên là chỗ nào cũng thú vị, tự mình lôi kéo ánh trăng sáng tiến vào vũng bùn bẩn thỉu, làm hắn ô uế đến mức không thể nào chữa được, huỷ hoại hắn hoàn toàn, cậu thấy!.
là có ý gì?"
Đó là niềm hy vọng tươi sáng của Thẩm gia a, Triệu Nhã Phỉ cùng Thẩm Tuấn tài tỉ mỉ dạy dỗ hắn, kỳ vọng đối với hắn rất lớn, mơ ước hắn sau này có thể chạm tới những điều phi thường, từ đó đưa Thẩm gia lên một tầm cao mới.
Nhưng cô muốn trở thành một kẻ phản diện, huỷ hoại hy vọng của bọn họ, ha ha ha ha ha! !.
Nghiêm Thấm không thể nhịn được cười, cười đến mức chảy cả nước mắt.
Quý Hậu thấy cô cười vui vẻ như vậy, mà hắn lại không thấy vui vẻ chút nào, đi tới gần cô, "Nghiêm Thấm, cậu có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Có phải đã xảy ra chuyện mà không nói ra?
Có phải có điều gì khó nói không thể nói ra hay không?
Quý Hậu nghĩ rằng hắn có thể làm một người biết lắng nghe, bất kể cô nói gì đi chăng nữa.
Nghiêm Thấm cười đến độ cao hứng, lau nước mắt nơi khoé mắt, ngồi dậy nói với hắn: "Quý Hậu, về sau chúng ta cùng Hầu Tử và Vương Quan Vũ lưu lạc khắp thiên nhai nhé, chúng ta đi một thành phố khác, không ở nơi này nữa.
"
Quý Hậu nhìn cô, không hề nghĩ ngợi: "Được, vào cướp nhà cũng được.
"
"Nghiêm Thấm! Xem chuyện tốt cô làm, đi ra đây cho tôi!"
Tống Tuệ Ninh vội vàng xông tới, một phen cầm chặt cánh tay Nghiêm Thấm, sức lực rất lớn trực tiếp kéo cô từ trên giường xuống.
Quý Hậu chặn lại tay của Tống Tuệ Ninh, ánh mắt mang theo lạnh lẽo: "Buông ra.
"
Tống Tuệ Ninh cắn răng, gào lên với Nghiêm Thấm: "Học trưởng Doãn vì cô mà đánh Dịch An, cô thì hay rồi, còn ở đây câu tam đáp tứ, cô không biết xấu hổ sao?!"
Cô không nghĩ ra được Nghiêm Thấm rốt cuộc có cái gì tốt, đích thị là trà xanh, nhưng vì sao vẫn có thể dụ dỗ Thẩm Dịch An thích cô ta!
Trừ bỏ khuôn mặt ra, cô ta có cái gì?!!
Nghe được lời của Tống Tuệ Ninh, đôi mắt Nghiêm Thấm hơi loé: "Bọn họ đánh nhau?"
Thẩm Dịch An và Doãn Kinh Mặc?
Nghiêm Thấm có chút kinh ngạc, đây là một chuyện cô không ngờ tới, nhưng!.
.
hai người bọn họ là ai chứ, đều được giáo dục rất tốt, sẽ đánh nhau ư?
Cô nghĩ là không có khả năng, nhưng lời nói của Tống Tuệ Ninh dường như không phải là giả.
Bạn đang đọc bản dịch không đầy đủ, chỉ được đăng tải duy nhất trên Wattpad, truy cập Wattpad DocLyHihi để đọc full chương.
Đọc ở wattpad là tôn trọng công sức của Editor.
Khi cả ba người đến nơi, Hầu Tử và Vương Quan Vũ đang đứng một bên xem, không hề có ý muốn tiến lên ngăn cản, ngược lại đứng xem vô cùng thích thú.
Làm hai người đang đánh nhau cảm thấy mình giống như những con khỉ được mọi người đứng nhìn, liền thu tay.
Nghiêm Thấm nhìn Thẩm Dịch