Mục Thần Ký

Thiên Công không đáng giá (2)


trước sau

Vẻ mặt của Tần Mục vô cùng chấn động, hắn vừa định tung người nhảy từ trên Cốt Sơn xuống thì đột nhiên mặt đất phía dưới xuất hiện một vực sâu thăm thẳm, cái lưỡi đang bay kia như thác nước cuốn về

phía hắn.

Tần Mục rợn cả tóc gáy, vội vàng thôi thúc thần thức, nhét đầy đồ vật sắc nhọn vào bụng Hư Không Thú đang ẩn nấp ở dưới lòng đất.

Đầu Hư Không Thú bị đau, biến mất vào hư không.

Sau gáy Tần Mục toàn là mồ hôi lạnh, Hư Không Thú cực kì hùng mạnh, có lẽ thực lực của Hư Không Thú trưởng thành ở giữa Ngọc Kinh với Lăng Tiêu, Yên Nhi hoàn toàn có thể dốc sức địch lại.

Nhưng mà loại cự thú này xuất quỷ nhập thần khiến con người ta chẳng thể đề phòng nổi, cho dù là Yên Nhi có là cường giả đại viên mãn ở bậc cảnh giới Lăng Tiêu đi chăng nữa, bị Hư Không Thú đánh lén cũng sẽ mất mạng ngay tại chỗ!

Thần thức của hắn quét khắp hư không, dồn ép toàn bộ Hư Không Thú đang ẩn nấp ở gần đấy rời đi, như

vậy mới thở phào nhẹ nhõm, để Long Kỳ Lân cùng với Yên Nhi đi xuống nói:

- Chắc hẳn chỗ mạch khoáng này là một trong năm mạch khoáng lớn được coi là cổ xưa nhất, các ngươi theo sát ta, ta dùng Lưu Ly Thanh Thiên Tràng bảo vệ chúng ta.

Long Kỳ Lân và Yên Nhi bèn vội vàng đuổi theo hắn.

Tần Mục giữ chắc Thanh Thiên Tràng, cất bước đi vào trong mạch khoáng rồi nói:

- Bởi vì trong mạch khoáng Thái Sơ tồn tại một số lượng lớn Thạch Thần Thái Sơ, cho nên nguy hiểm trùng trùng, thậm chí tám vị Cổ Thần khiêng quan tài đi vào cũng đều chết ở đó. Cũng may chúng ta có Thanh Thiên Tràng, cầu được ước thấy, nếu không chúng ta cũng đã chết rồi.

Trong lòng Yên Nhi vô cùng kinh ngạc:

- Sao công tử lại lầm bầm tự nói một mình vậy?

Nhưng nàng không biết không phải Tần Mục nói những lời này với chính bản thân mình, mà là nói chuyện với Cổ Thần Noãn ở bên trong Thanh Thiên Tràng.

Mục đích của hắn là muốn để cho Cổ Thần Noãn bảo vệ bọn họ, vì vậy mới lộ ra chút quái dị.

Dòng mạch khoáng cổ xưa này sinh ra ở giữa núi lớn, từ đỉnh núi chót vót như thành lũy tiến vào giữa núi, bốn phía đều là một vùng mênh mông hỗn độn, hệt như hắc ám, cũng hệt như có ánh sáng, chỉ là nhìn không được xa lắm.

Bên trong hỗn độn mênh mông chỉ còn có lác đác vài gốc thực vật sinh trưởng, cắm rễ ở bên trong khí hỗn độn, vậy mà những gốc cây đó lại mọc ra vảy rồng, từng mảng từng mảng vảy rồng sáng rực.

Tần Mục bước lên phía trước nhìn thì lại nhìn thấy lục phủ ngũ tạng của mình!

Trong lòng hắn giật mình:

- Loại thực vật này hơi kỳ lạ, chẳng lẽ nó còn có thể hóa thành Thần Long bay đi sao?

Hắn lại nhìn thấy có vài cây đơm hoa kết trái, nhưng lại không biết dược tính của nó, cho nên không dám tùy ý hái xuống.

- Không biết có thể làm thuốc hay không nhỉ? Cơ duyên của dược sư gia gia đến rồi, hắn đến đây, chắc là y đạo có thể tiến thêm được một bước, Y Thiên Cung của ta cũng có hy vọng rồi!

Bọn họ dần dần tiến sâu vào mạch khoáng, Tần Mục bỗng nhiên giẫm phải xương khô, hắn khẽ nhíu mày, phát động nguyên khí, đè ép khí hỗn độn xung quanh.

Khí hỗn độn này vô cùng
nặng nề, một chút khí lưu thôi cũng nặng nề như núi, Tần Mục ép lui khí hỗn độn bốn phía cũng đã cực kỳ tốn sức.

Lúc này thứ hắn nhìn thấy phía dưới của mạch khoáng lại là từng bộ hài cốt của Tạo Vật Chủ!

Những thi thể này cũng không ngoại lệ, chúng đều hướng ra ngoài mạch khoáng giống như trong khu mạch khoáng này đã xảy ra chuyện vô cùng đáng sợ khiến cho Tạo Vật Chủ khai thác mạch khoáng điên cuồng chạy thoát thân, nhưng mà còn chưa chạy ra ngoài khu mạch khoáng thì đã chết ngay ở trên đường rồi!

Tần Mục nhíu chặt lông mày, dựng bộ xương khô lên, kiểm tra vết thương ở trên hài cốt, nhưng lại không phát hiện ra bất kỳ vết thương nào.

- Những thợ mỏ Tạo Vật Chủ này chết như thế nào vậy?

Hắn định thần lại, khom người cúi đầu trước Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, rèm che của Lưu Ly Thanh Thiên Tràng mở ra, rủ xuống từng luồng bảo quang, ép khí hỗn độn bốn phía ra.

Tần Mục chống Thanh Thiên Tràng tiếp tục tiến lên phía trước.

Mạch khoáng cực sâu, dần dần kéo dài xuống dưới, hình thành nên một thông đạo xiên xuống dưới.

Tần Mục đột nhiên dừng bước, hắn nhìn thấy một bộ hài cốt của Tạo Vật Chủ, trong tay còn đang nắm một khối Thạch Thần.

Khối Thạch Thần này có vẻ ngoài hình tròn hệt như viên cầu được chứa đựng trong thần quang, Tần Mục giơ bàn tay ra, đang định lấy khối Thạch Thần này từ trong tay của bộ xương khô, không ngờ vừa mới chạm vào, khối Thạch Thần ấy lập tức hóa thành tro bụi.

Hắn không khỏi cau mày, tiếp tục đi về phía trước, thợ mỏ Tạo Vật Chủ ở dọc đường đã khai thác được rất nhiều Thạch Thần, nhưng mà không có ai ngoại lệ, sức mạnh ở trong Thạch Thần đều bị cái gì đó hấp thụ hết rồi!

Thậm chí những Thạch Thần còn chưa khai thác vẫn nằm ở trên vách tường trong mạch khoáng, chỉ cần Tần Mục chạm nhẹ một cái thôi là cũng biến thành tro bụi!

Trong lòng hắn mơ hồ có chút bất an:

- Mạch khoáng này, chỉ sợ là đã trống rỗng.. Hoặc có thể nói là, có lẽ Cổ Thần ở trong mạch khoáng đã xuất thế rồi!

Tần Mục chần chừ một lúc, từ Thạch Thần trong mạch khoáng Thái Cổ có thể thấy được mạch khoáng đã trống rỗng rồi, Cổ Thần Noãn ở trong mạch khoáng cũng đã lột xác rồi xuất thế rồi.

Mạch khoáng Thái Cổ chỉ còn lại khí hỗn độn dày đặc ở chỗ này là còn có chút tác dụng.

Chắc chắn việc chiếm giữ nơi này chẳng được lợi mấy!

Hơn nữa nếu như tiến sâu vào bên trong, nói không chừng còn gặp phải Cổ Thần đã lột xác này, lựa chọn tốt nhất là lập tức rút lui!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện