Mục Thần Ký

Chương 417: Đại khủng bố


trước sau

Duyên Khang Hà châu, buổi sáng, biển sương mù mênh mông.

Tướng sĩ phòng ngự Hà châu thành nhiều năm sau cũng khó quên việc này. Trên mặt biển tối tăm chính là sương mù dày đặc, một con cá voi một sừng nhảy ra khỏi biển, thân thể cá voi to lớn bay qua đầu bọn họ giống như hóa thành đám may đen bao phủ bến tàu Hà châu thành.

Sau đó cá voi càng ngày càng nhỏ, cũng đáp xuống tòa thành.

Các tướng sĩ trong thành tỉnh táo lại, lại nhìn thấy bóng đen lớn lao đi trên mặt biển, đó là chiếc thuyền mai rùa. Thân thuyền còn gắn rất nhiều vỏ sò, một lá cờ Huyền Vũ đón gió biển tung bay.

Chiếc thuyền lớn này tiến thẳng tới bến tàu. Mắt thấy sắp đâm vào bến tàu, đột nhiên chiếc thuyền mai rùa cách mặt đất mấy chục trượng, nó mọc ra bốn chân, từng chiếc lâu thuyền đi vào trong thành.

Tướng sĩ trong thành ngơ ngác nhìn thuyền lớn đi qua trước mặt bọn họ, nhìn thấy trên thuyền có Đằng Xà quấn quanh, cự xà vỗ cánh cũng quấn quanh cột thuyền. Binh sĩ trên thuyền có dung mạo kỳ lạ, mai rùa thân người, thân quấn Đằng Xà, hình thành quan hệ cộng sinh cổ quái.

Đàm châu cũng gặp phải quái sự, Đàm châu dùng đầm lầy làm tên, ngoài thành nội thành có hơn ngàn miệng đầm sâu, đầm sâu không thấy đáy. Hôm nay, đột nhiên ngàn đầm khô cạn, tất cả cá trong đầm nước biến mất không thấy gì nữa, rất nhiều người nhìn vào trong đầm nhìn thấy dưới đầm sâu không thấy đáy chính là những cánh cửa màu xanh.

Đàm châu phủ doãn hạ lệnh bảo người xuống đầm điều tra, hồi báo nói:

- Cánh cửa dưới đầm dùng phong ấn khóa lại, không cách nào mở ra.

Phủ doãn nghi ngờ không thôi, vào lúc này, đột nhiên cánh cửa thanh đồng mở ra. Bên trong là nam tử mọc vẩy khắp người đi ra, xoay người lại khóa cửa, hét vào trong cửa:

- Biết biết, bà nương đáng ghét! Nhân Hoàng gọi ta, ta cũng đáp lại lời hứa tổ tiên đi trợ giúp. Ta không thích tàn nhẫn tranh đấu, ta là người tính khí tốt nhất trong Thổ hành tộc! Nhìn cái gì? Nhìn nữa ta dùng quyền đánh nát đầu gối của ngươi... Ta không nói ngươi, ta nói đám cự nhân dế nhĩu trên cao... Ta biết khóa cửa, ngươi còn dài dòng hơn cả mẫu thân ta!

Đám người Dàm châu phủ doãn đứng bên cạnh đầm, nhìn thấy một người dài ngắn chừng năm xích. Trên mặt mọc đầy sợi râu, thận trọng khóa cửa lớn thanh đồng lại, sau đó leo lên bờ.

Đàm châu phủ doãn tiến lên, hiếu kỳ nói:

- Vị sư huynh này...

Người mọc đầy vẩy kia đề phòng nhìn hắn:

- Cự nhân dế nhĩu, đừng nghĩ đánh chủ ý lên Thổ hành tộc chúng ta, lúc trước chúng ta quy định xong rồi. Trên mặt đất là của đám cự nhân dế nhĩu các ngươi, lòng đất là của chúng ta.

Đàm châu phủ doãn nghẹn họng nhìn trân trối, lại thấy người kia nói vọng vào trong đầm:

- Bà nương, đổ nước, tránh đám người khổng lồ này đoạt thế giới của chúng ta!

Trong đầm sinh ra sóng nước cuồn cuộn, cái đầm nhanh chóng đầy nước, lại là màu xanh biếc, trong nước có rất nhiều cá.

Đàm châu phủ doãn đang muốn hỏi, đột nhiên nhìn thấy người kia chui vào lòng đất, biến mất không thấy gì nữa.

Đám người Đàm châu phủ doãn nghẹn họng nhìn trân trối:

- Lòng đất còn có người ở? Bọn họ làm sao sống được trong lòng đất?

Phía nam Liễu châu cung phụng Liễu Tiên, tại đây có sự kiện cây liễu thành tinh hóa Thanh Long bay đi.

Khắp nơi trên cả nước liên tục xảy ra chuyện kỳ quái, lúc này các lời đồn xuất hiện ầm ĩ.

- Mục nhi, đây chính là trận pháp ta nhìn thấy trên bầu trời, ta chưa kịp kiểm tra rõ ràng, chỉ có thể nhớ lại bao nhiêu đây.

Trong sơn trang, đồ tể cũng giao bức vẽ trận pháp nhật nguyệt tinh thần cho Tần Mục. Tần Mục cảm thấy da đầu tê dại, nhìn thấy trong cung điện xuất hiện rất nhiều hình vẽ. Hắn nhặt lên một tấm tinh đồ, đồ tể vẽ ngôi sao bề ngoài là một vì sao nhưng bên trong có cấu tạo cực kỳ phức tạp, tương đối rườm rà.

Ngôi sao này là Khôi tinh, hình vẽ trận pháp của hắn mơ hồ hiện ra hình ảnh quỷ thần đầy nanh vuốt. Một tay nhấc bút, một tay kim ấn, dưới chân là tế đàn Ngư Long.

Hắn lại nhặt lên một tấm tinh đồ, tinh đồ là Tham Lang tinh, trận pháp hiện ra hình vẽ Long Quy, dưới chân cũng có một tế đàn.

Tần Mục cau mày, hắn quan sát từng bức tinh đồ. Đại bộ phận hình vẽ những ngôi sao này đều là trận pháp hình thành tế đàn, bên trong ngôi sao lại có hình vẽ hình thành thần ma.

- Những trận pháp thần ma và tế đàn dùng làm gì? Là để thiên tượng vận chuyển hay có tác dụng khác?

Trong lòng của hắn mơ hồ cảm thấy bất an. Nếu như chỉ duy trì bầu trời sao giả dối vận chuyển, nó không cần phức tạp như vậy, chỉ cần những trận pháp này phát sáng là đủ.

Nếu có thể dùng biện pháp đơn giản giải quyết vấn đề, vì sao phải làm cho phức tạp như vậy?

- Những tế đàn này giống như tế đàn xương trắng ta dùng triệu hoán Đô Thiên Ma Vương, kết cấu trận pháp không giống nhau mà thôi.

Tần Mục có cảm giác rợn tóc gáy, trên bầu trời có vô số ngôi sao, bên trong cất giấu vô số tế đàn, tế đàn dùng để triệu hoán thần ma.

Thử nghĩ xem, nếu như một ngày nào xuất hiện huyết tế, những thần ma kia hàng lâm, có hàng vạn thần ma cùng hạ giới, đây là việc kinh khủng cỡ nào.

Đừng nói Duyên Khang, chỉ sợ thời kì Khai Hoàng năm xưa cũng bị phá hủy.

- Duyên Khang quốc căn bản không đáng dùng nhiều khí lực như vậy để phòng bị, như vậy giả tượng đang phòng bị cái gì?

Hắn trăm mối không lời giải đáp.

Đồ tể vẽ trận pháp tinh đồ đều tàn khuyết không đầy đủ. Hắn không có thời gian nghiên cứu trận pháp giả tượng thì gặp thần linh chặn đường, hắn vẫn có thể vẽ ra mơ hồ.

Tần Mục áp chế khiếp sợ trong lòng, tiếp tục kiểm tra kết cấu những trận pháp này, cau mày thật sâu, đột nhiên nói:

- Đồ gia gia, trình độ trận pháp của ngươi thế nào?

Đồ tể đàng hoàng nói:

- Qua loa, không bằng người mù.

- Ta đi mời Mù gia gia đến xem!

Tần Mục tìm người mù đến, mời hắn quan sát, nói:

- Những trận pháp này rất kỳ lạ, lúc trước ta chưa bao giờ nhìn thấy trận pháp này. Mù gia gia, ngươi có gặp qua trận pháp có kết cấu tương tự chưa?

Người mù quan sát tranh vẽ một hồi, sắc mặt càng ngày càng ngưng trọng, lắc đầu nói:

- Chưa từng thấy qua kết cấu trận pháp này. Kỳ lạ, thật sự kỳ lạ. Những trận pháp tinh đồ này đều ẩn chứa thân thể thần ma, lại giống như nhật
nguyệt tinh thần đang tỏa sáng. Kết cấu loại trận pháp này không đơn giản, đáng tiếc những trận pháp này không đầy đủ.

Đồ tể nói:

- Thời gian quá ngắn, ta chỉ có thể nhớ những thứ này.

Người mù kiểm tra cẩn thận, tính toán nói:

- Những trận pháp này là kết cấu thân thể thần ma, thật ra cũng giải tỏa kết cấu thân thể thần ma. Mổ heo, ngươi biết nó có ý nghĩa gì không?

Đồ tể suy nghĩ, nói:

- Ý của ngươi là, nếu như thần thông giả sắp xếp dựa theo kết cấu trận pháp này, có thể nắm giữ uy lực thần ma?

Nội tâm Tần Mục chấn động. Nếu luyện khí sĩ sắp xếp dựa theo trận pháp này, thôi thúc trận pháp, tương đương với thần ma tại thế?

Thúc giục trận pháp như vậy, uy lực kinh người cỡ nào?

- Đáng tiếc không phải trận pháp hoàn chỉnh.

Người mù lắc đầu nói:

- Ngươi vẽ lên nhiều như vậy, không có cái nào là hoàn chỉnh. Trừ việc này ra, còn có một khả năng.

Trong ánh mắt của hắn tỏa ra ánh sáng kinh người. Hắn đi ra ngoài điện, ngẩng đầu nhìn bầu trời, lẩm bẩm nói:

- Kết cấu những trận pháp này có đường đi vận khí của thần ma. Bên trong trận pháp của mỗi ngôi sao có thể là một bộ công pháp thần ma hoàn chỉnh! Một bảo khố lớn lao đang giấu trên trời, đáng tiếc không thể tự mình đi nơi đó xem.

Tần Mục chấn động, một ngôi sao, đại biểu cho một loại công pháp thần ma?

Nhật nguyệt tinh thần tinh tú tinh đấu trên bầu trời nhiều thế nào?

Chẳng phải đang nói, bên trong Thiên đồ cất giấu hàng vạn công pháp thần ma?

Ba đại thánh địa, Đạo môn, Đại Lôi Âm tự và Thiên Thánh giáo, tuyệt học của bọn họ đều được khen là công pháp thành Thần thành Phật thành Ma. Có thể sừng sững đến nay không ngã, tác dụng của ba môn tuyệt học này không thể xem thường.

Trên bầu trời có hàng vạn công pháp sánh ngang tuyệt học ba thánh địa, suy nghĩ một chút đã làm người ta kích động.

Sau kích động, Tần Mục cảm giác sợ hãi và kinh khủng.

Đại sợ hãi, đại khủng bố.

- Hi vọng vùng trời này, vĩnh viễn sẽ không bị nhiễm máu tươi. Nếu không...

Nội tâm hắn run rẩy, làm bầu trời Duyên Khang quốc bị máu tươi nhiễm đỏ, nhật nguyệt tinh thần trên bầu trời sẽ biến thành từng thần ma đáng sợ giáng lâm!

Đó là cảnh tượng tận thế.

Đột nhiên, Tần Mục sinh ra suy nghĩ, hắn nhìn sang phương đông. Nhìn thấy thuyền mai rùa lao vun vút trong núi rừng, cự quy như thuyền, Đằng Xà vỗ cánh, cờ lớn tung bay.

Duyên Khang quốc sư cũng phát giác động tĩnh, hắn đi tới bên cạnh Tần Mục và nhìn sang phía đông. Lũ lụt tạo thành một cơn sóng lớn, trên sóng lớn bên chính là đại hán cởi trần ngực, cầm kim mâu màu vàng trong tay.

Trên không có nữ hai mọc ra hai cánh đang phi hành. Cánh chim chấn động, phong vân cuồn cuộn, sấm sét đáng sợ.

- Đến rồi, quả nhiên đến rồi.

Trưởng thôn bay lên, lộ ra vẻ kích động:

- Ta già, bọn họ nhưng còn không già, bọn họ còn sống.

Thuyền mai rùa xuất hiện bên ngoài sơn trang, đột nhiên dừng lại, một đám người Huyền Vũ tộc từ trên thuyền mai rùa hạ xuống.

Đằng Xà trên thuyền mai rùa bay lượn, đầu thuyền chấn động, một cái đầu to lớn xuất hiện. Giữa mũi miệng phun ra ánh lửa và khói đặc, con mắt nhìn bốn phía, nói:

- Huyền Vũ tộc Huyền Thánh Vũ bái kiến Nhân Hoàng!

Tráng hán điều khiển sóng nước cũng đáp xuống, soạt một tiếng và đáp ở phía sau sơn trang, sóng lớn sau lưng biến mất:

- Côn tộc Côn Vương, bái kiến Nhân Hoàng!

Nữ tử trên không trung thu hai cánh lại quấn quanh cánh chim, đáp xuống mặt đất:

- Dực tộc Dực Vương, đáp ứng lời mời đến đây!

Tần Mục vội vàng lấy Nhân Hoàng ấn ra, nâng trong tay, tiến lên đón đến, nói:

- Các vị đường xa đến đây, cảm kích khôn cùng, mời vào trong sơn trang.

Côn Vương, Dực Vương và Huyền Thánh Vũ kinh ngạc, đột nhiên thuyên Huyền Vũ chấn động, càng ngày càng nhỏ, hóa thành nam tử mai rùa đuôi rắn hùng tráng, nhỏ giọng nói:

- Nhân Hoàng càng sống càng trẻ, trước kia là trung niên...

Côn Vương nói:

- Thánh Vũ huynh, ngươi nói Nhân Hoàng kia hơn phân nửa đã chết đi, nhân tộc không giống chúng ta, không sống được thời gian dài như vậy.

Huyền Thánh Vũ thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

- Chết đi tốt, chết đi tốt. Gia hoả kia luôn luôn không có việc gì cứ kiếm chuyện. Ngày ngày hận đời, tìm chúng ta làm cái này làm cái kia, phiền cũng phiền chết.

Trưởng thôn vốn muốn bay ra gặp người xưa, nghe vậy liền dừng lại, hậm hực không nói.

Đột nhiên, trong lòng đất có tiếng người nói to:

- Tộc trưởng Thổ Hành Thần tộc Thổ Hành... Ai nha!

Mặt đất chấn động, trước cửa sơn trang xuất hiện cái đầu. Trên đầu còn có một cục u đỏ rực, nộ khí trùng thiên:

- Gia hỏa này không có lương tâm, lại luyện tảng đá cứng như vậy?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện