Mục Thần Ký

Chương 438: Nghiệt quấn thân


trước sau

Tần Mục tu luyện thần thông truyền tống Thiên Ma giáo khác biệt rất lớn với phương pháp huyết tế truyền tống của các ma thần. Dị vực ma thần sử dụng huyết tế truyền tống càng thêm nguyên thủy, càng thêm cổ xưa. Thần thông truyền tống Thiên Ma giáo lại xây dựng trên không gian thuật số, cần phải có trình độ thuật số rất cao mới làm được.

Hai loại thần thông khác biệt lớn nhất chính là thần thông truyền tống Thiên Ma giáo biết nó hoạt động thế nào, từ giải đến hiểu. Mà huyết tế truyền tống lại không biết dùng như thế nào, không cầu giải, chỉ cầu dùng tốt.

Cho nên Tần Mục mới có khả năng phá giải năng lực truyền tống của bọn họ.

- Hôi Tiên, ngươi mang theo ta và Điếc gia gia tiến xuống lòng đất, ta cần xem bọn chúng bố trí phù văn trên tế đàn, sau đó thi triển thần thông truyền tống. Điếc gia gia vẽ ra phù văn thi triển thần thông truyền tống. Giao Vương Thần, ngươi cũng theo tới, ta cần dùng pháp lực của ngươi.

Tần Mục nhanh chóng nói:

- Dược sư gia gia, các ngươi lưu ở nơi đây, bảo vệ thân thể Tư bà bà và đám người quốc sư.

Hắn thương nghị xong, Hôi Tiên lập tức mang theo bọn họ ra khỏi thuyền Thái Dương, nói:

- Các ngươi không nên động, ta mang theo các ngươi đi xuyên trong lòng đất.

Dứt lời, hơi lắc người, hóa thành một con chuột lớn. Một đoàn yêu phong quấn lấy Tần Mục và người điếc cùng Giao Vương Thần chui vào lòng đất.

Tần Mục cảm thấy bản thân đi nhanh trong lòng đất, đột nhiên thân thể dừng lại trước mắt biến thành mênh mông, bốn phía quả nhiên bao la như lời Hôi Tiên nói.

Một pho tượng thần trồi lên mặt đất, kết quả bị từng sợi dây xích vây khốn. Từng dây xích thô to và từng tòa cung điện trấn áp, bên dưới cung điện lại có dây xích kéo dài, khóa hai hướng bắt nam của trường đao.

Trường đao sáng rực, bị dây xích khóa lại, dường như lo lắng trường đao bay đi.

Thanh đao này quá dài, đến mức Tần Mục không tưởng tượng ra ai có thể điều khiển cây đao này.

Thời điểm tượng thần xui xẻo trồi lên, vừa vặn đâm vào lưỡi đao, chắc chắn đã cắt vào mi tâm của tượng thần.

Trên bàn tay của tượng thần đang có hơn mười tượng đá đang bận rộn, dựng một tòa tế đàn thật lớn. Những tượng đá và tế đàn rất khổng lồ, nhưng so sánh với tượng thần thì rất nhỏ bé.

Đương nhiên, Tần Mục và người điếc càng không có ý nghĩa.

Tần Mục thôi thúc Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn pháp, tinh tế kiểm tra ấn ký phù văn trên tế đàn, cũng ghi nhớ những ấn ký kia. Hôi Tiên mang theo hắn đi qua lại bốn phía, qua thật lâu, cuối cùng cũng quan sát kỹ ấn ký phù văn trên tế đàn.

- Hôi Tiên, dừng lại.

Tần Mục trầm ngâm nói:

- Chúng ta đi vào trong cung điện kia, ta đặt chân ở nơi đó, tính toán một phen.

Hôi Tiên mang theo bọn họ đi vào cung điện, tòa cung điện này có cầu nối thật dài dính vào nhau. Dường như lúc trước có người đến nơi này và cư trú tại đó, trông coi không gian lòng đất.

Tần Mục đạp vào mặt đất, hắn nhìn chung quanh, nhìn thấy cửa của đại điện bị khóa lại. Dùng thần nhãn quan sát, trên cánh cửa có phong ấn niêm phong cực kỳ phức tạp, khó mà tiến vào bên trong.

- Ở ngay chỗ này.

Tần Mục lấy ra một cái túi Thao Thiết, hắn tìm kiếm bên trong một phen. Hắn sử dụng các công cụ tính toán như Vô Cực bàn, Thái Cực bàn, Ngũ Hành châu, Bát Quái bàn, rực rỡ muôn màu, tính ra hàng trăm. Cho dù chỉ một loại Bát Quái bàn cũng có cấu tạo khác biệt, hơn nữa đủ loại hào và quẻ cũng có thể di chuyển, cấu tạo khác biệt sẽ cần tính toán khác nhau.

Hắn dùng nguyên khí nâng những công cụ tính toán này lên, công cụ tính toán không ngừng hoạt động, tổ hợp. Lần nữa sắp xếp, tính toán phức tạp, đám người Hôi Tiên và người điếc nghẹn họng nhìn trân trối, choáng đầu hoa mắt.

Sau một lúc lâu, trên không xuất hiện công cụ tính toán lớn mười trượng, nhị tiến, tứ tiến, lục tiến, bát tiến, cửu tiến, thập tiến, thập lục tiến, lục thấp tứ tiến. Tần Mục không ngừng vận chuyển rất nhiều công cụ tính toán, âm thanh răng rắc vang lên không dứt bên tai.

Trên không có đủ các hạt châu tính toán, không ngừng nhảy lên xuống.

Còn có từng cây cột lập phương, hoặc dài hoặc ngắn không ngừng diễn tiến.

- Nhìn hiểu không?

Hôi Tiên nhỏ giọng hỏi thăm người điếc.

Người điếc khoát tay nói:

- Ta không nghe thấy.

Hôi Tiên dở khóc dở cười.

Đột nhiên, Tần Mục run túi Thao Thiết, các công cụ tính toán trên không bay vào trong túi Thao Thiết, biến mất không thấy gì nữa.

- Tính toán được rồi! Điếc gia gia, giao cho ngươi!

Tần Mục phấn chấn tinh thần, thôi thúc nguyên khí. Trên không trung hiện ra một bộ trận pháp thần thông truyền tống, đủ loại phù văn sáng lên.

Người điếc nhìn sang, nâng bút vẽ tranh trên không trung. Bút tẩu long xà, nhanh chóng vẽ ra một bức trận đồ, đủ loại ấn ký phù văn không khác gì thần thông truyền tống Tần Mục vừa vẽ.

Hắn sử dụng kỹ xảo họa đạo, chính là kỹ xảo thế giới trong tranh mà Tần Mục từng nhắc tới. Họa đạo của hắn lúc trước là từ trong ra ngoài, vẽ gió sẽ xuất hiện gió, tranh lôi thì xuất hiện lôi. Bây giờ là từ ngoài vào trong, trong tranh có thế giới.

Tần Mục phân tán thần thông truyền tống, lại thôi thúc nguyên khí vẽ truyền tống trận pháp khác trên không trung.

Người điếc vẽ ra hai bức tranh truyền tống, Hôi Tiên tiếp cận nhìn vào trong tranh, hắn ngơ ngác. Người điếc rõ ràng vẽ tranh trong mặt phẳng, nếu nhìn vào bên trong, lại có thể nhìn thấy trong mặt phẳng có không gian, không khác nhiều Tần Mục thi triển thần thông truyền tống.

-N-guồn: irea-d.v-n

Bởi vì tu vi Tần Mục bị hạn chế, phạm vi thi triển thần thông bao phủ cũng không lớn, uy lực cũng không mạnh nhưng người điếc vẽ ra nhìn không lớn hắn tiếp cận nhìn vào trong tranh. Hắn giật nảy mình, không gian trong bức họa rất lớn, chỉ sợ có phạm vi vài dặm.

Tần Mục lại thi triển thần thông truyền tống, người điếc vẽ ra bức tranh thứ ba. Người điếc vẽ xong, Tần Mục lại trải bức tranh thứ ba dưới lòng bàn chân.

Người điếc hơi ngẩn ra, không hiểu ý của hắn, nhưng vẫn làm theo.

Trong mắt Tần Mục bắn ra tia sáng nhìn lên cây đao, nói:

- Điếc gia gia, bức thứ nhất để ở chỗ này.

Người điếc nâng bút nhảy lên, bản vẽ thứ nhất bay ra, cũng rơi vào trong ánh mắt của hắn, bức tranh kia cũng biến mất.

Tần Mục tính nhẩm một lát, trong mắt bắn ra tia sáng, rơi vào vị trí phần bụng tượng thần, nói:

- Bức tranh thứ hai ở đây.

Người điếc vạch một cái, bức tranh thứ hai bay ra, không sai chút nào, bức tranh thứ hai biến mất.

Tần Mục thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

- Cứ như vậy, vực ngoại Ma tộc không thể thông qua
huyết tế truyền tống đến đây.

Hôi Tiên khẽ nhíu mày, hỏi:

- Như vậy là được?

Tần Mục gật đầu.

Hôi Tiên vẫn không yên lòng, nói:

- Ngươi xác định? Nếu đại quân Ma tộc truyền tống tới, bản thân huyết tế, tượng thần sẽ khôi phục, sẽ dâng lên đại họa ngập trời. Ngươi xác định hai loại thần thông truyền tống của ngươi có thể nhiễu loạn tế đàn của bọn chúng?

Người điếc cũng có chút không quá yên tâm, khẩn trương nói:

- Mục nhi, bức tranh thứ ba sẽ truyền tống đại quân Ma tộc đến nơi nào?

Tần Mục do dự, nói:

- Ta không cách nào thay đổi truyền tống của bọn họ, chỉ có thể tiến hành quấy nhiễu.

Hôi Tiên thở dài:

- Chỉ có thể quấy rầy, nói cách khác, những đại quân Ma tộc kia vẫn bị truyền tới.

Tần Mục gật đầu, giải thích:

- Truyền tống liên lụy đến không gian na di. Không gian na di phải tiến hành tính toán cẩn thận, ta dùng hai loại truyền tống trận pháp tới quấy nhiễu ở giữa kính tượng giữa hai bên. Mặc dù mức độ quấy nhiễu không lớn nhưng với thuật số tính toán cẩn thận. Sai một ly đi nghìn dặm, thậm chí cả vạn dặm nên không được phép có sai lầm. Chỉ cần bọn họ khởi động hai tế đàn, sẽ...

- Tần Nhân Hoàng, như vậy không được!

Hôi Tiên quả quyết nói:

- Đây là đại sự sinh tồn và hủy diệt, không thể dựa sai lệch trong gang tấc! Không được, ta đi tìm Độc Vương, bảo Độc Vương hạ độc, hạ độc chết tất cả đại quân Ma tộc! Các ngươi đi theo ta!

Hắn hóa thành yêu phong quấn lấy ba người, đang muốn rời khỏi không gian lòng đất, đột nhiên có lực lượng thời không xa xôi từ thế giới khác truyền tới.

Không gian chung quanh bọn họ vặn vẹo, đỉnh đầu bọn họ, vách đá rộng lớn vặn vẹo xoay tròn hình thành một vòng xoáy khổng lồ. Bên trong vòng xoáy đều bị bóp méo và dần dần biến thành hư vô.

Ông!

Ánh sáng truyền tống thô to sinh ra từ cột sáng, xuyên qua và chiếu sáng tế đàn trên bàn tay tượng thần.

Ánh sáng từ thế giới khác xuyên thấu qua bản vẽ đầu tiên của người điếc, chiếu vào trên tế đàn.

Từng pho tượng đá đứng nghiêm trên lòng bàn tay, nửa ngồi nửa quỳ chung quanh tế đàn. Trong miệng tung niệm ma ngữ, giống như đang đọc chú ngữ.

Nhưng vào lúc này, người điếc vẽ bức tranh truyền tống trận thứ hai sáng lên, cột sáng thô to bị sửa đổi rất nhỏ, loại sửa đổi này khó mà phát giác.

Đột nhiên, bóng dáng vô số đại quân Ma tộc xuất hiện trong cột sáng truyền tống, đại quânh Ma tộc tính bằng hàng vạn chạy từ thế giới khác đến.

- Muộn...

Hôi Tiên cảm giác nội tâm lạnh buốt.

Hắn vừa mới nghĩ tới đây, dị biến nảy sinh. Vô số đại quân Ma tộc bên trong ánh sáng truyền tống vặn vẹo, ánh sáng tan vỡ và hóa thành vô số thi thể.

Toàn bộ cột sáng vô cùng thô to di chuyển và biến thành màu đỏ rực, vô số sinh linh đang kêu rên trong cột sáng nhưng không có chút tác dụng nào.

Hôi Tiên giật mình, Tần Mục nói:

- Giao Vương Thần, lên thân!

Hôi Tiên vội vàng nhìn sang Tần Mục, lại thấy Tần Mục đang đứng ở trung tâm bức tranh thứ ba. Giao Vương Thần nhập thân vào trên lưng Tần Mục, hóa thành hoa văn hình rồng.

Khí thế Tần Mục tăng vọt, vẻ mặt lại u ám:

- Thừa Thiên môn.

Phía sau hắn xuất hiện một cánh cửa vĩ đại, cột sáng di chuyển và lao về phía hắn, vô số đại quân Ma tộc xuyên qua cánh cửa.

Đột nhiên, một thi thể bị ném ra khỏi cánh cửa, nó rơi xuống dưới chân của hắn, đó là thi thể Ma tộc bị truyền tống tới. Cỗ thi thể này tứ chi vặn vẹo, đầu sinh trưởng ở ngực, có lẽ không gian truyền tống sai lầm và gây dựng lại thân thể của hắn. Nguyên thần gây dựng lại, đến mức thân thể và nguyên thần rối loạn.

Thân thể Ma tộc chết oan chết uổng, nguyên thần bị lưu lại trong U Đô!

Bành bành bành!

Đột nhiên, vô số thi thể phun ra bên trong Thừa Thiên môn. Trong nháy mắt, chung quanh Tần Mục xuất hiện một núi thi thể.

Núi thây càng chất chồng, cũng chất đầy cung điện này

- Các vị, chớ có trách ta.

Đột nhiên, hắn thúc giục bức tranh thứ ba, truyền tống trận pháp to lớn bộc phát, ánh sáng loá mắt cũng đưa mọi thứ chung quanh ra ngoài.

Hôi Tiên, người điếc cũng bị truyền tống ra ngoài, bọn họ xuất hiện giữa không trung. Còn chưa rơi xuống đất lại nhìn thấy bên trong bầu trời xuất hiện vô số chân cụt tay đứt, bên trong hắc ám Đại Khư xuất hiện rất nhiều thi thể rơi xuống.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, một bên khác của ánh sáng truyền tống, Thừa Thiên môn nguy nga đứng vững. Thiếu niên đứng trước cánh cửa, hắn tự tay mai táng hàng vạn đại quân Ma tộc.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện