Mục Thần Ký

Chương 591: Thiên đao cửu pháp


trước sau

- Chẳng lẽ Tần giáo chủ muốnlập kế mượn đao giết người?

Dương Tinh Quân nhìn về phía Tần Mục, không vui nói:

- Tần giáo chủ tuổi tác tuy nhỏ, nhưng đầu óc lại là không ít. Tề công tử không nên bị hắn lừa. Nếu giết Ma tộc, chúng ta chỉ sợ sẽ rơi vào bị động.

Tề Cửu Nghi không lưu tâm:

- Tinh Quân yên tâm. Ma tộc chẳng qua là đám chó do Thiên Đình nuôi mà thôi, chó chết mấy con, không có gì đáng ngại. Tần huynh muốn mượn cơ hội này xem bản lĩnh của ta. Ta cũng muốn mượn cơ hội này xem bản lĩnh của hắn.

Tần Mục cười nói:

- Tề huynh có ý chí lớn hơn nhiều so với Dương Tinh Quân. Dương Tinh Quân trước Tề huynh ăn nói khép nép, trong lòng lo được lo mất, đại khái là bởi vì địa vị của hắn kém hơn ngươi rất nhiều, Tề huynh chắc là đến từ cái gọi là Thiên Đình. Ngươi này tới đây, mục đích là vì ta sao?

Tề Cửu Nghi mỉm cười:

- Tần huynh thông tuệ, ngươi phải gọi làm Tần Nghi mới đúng.

Tần Mục nói:

- Đoán ra mục đích của ngươi cũng không khó, không coi là thông tuệ, không gọi được là Cửu Nghi. Ngươi vừa rồi mời ta đi Duyên Khang quyết đấu, chỉ sợ cũng là có tâm tư khác.

Trong lòng Tề Cửu Nghi ngưng trọng, ngoài mặt lại mỉm cười không nói.

Tần Mục ngửa đầu nhìn về phía Dương Tinh Quân, nói:

- Tinh Quân, tâm tư của ngươi không có đặt ở trên trận đánh cùng Đồ gia gia, thời gian giao chiến ngươi sẽ bị một đao đánh chết. Đợi tới lúc đó ngươi có thể thấy ta nói có đúng hay không.

Dương Tinh Quân hừ lạnh một tiếng:

- Tần giáo chủ là muốn đả kích đạo tâm của ta sao?

Tần Mục không để ý đến, nhìn về phía đối diện. Chỉ thấy rất nhiều cao thủ Ma tộc trước sau đã tìm đến. Thậm chí còn có không ít cao thủ cảnh giới Thần Kiều, cũng không thiếu thần thông giả cảnh giới Ngũ Diệu, cảnh giới Thiên Nhân, chắc hẳn bọn họ bị mình kích tướng, không nhịn được xông lại.

Ma tộc dùng võ lực vi tôn, mỗi một thần thông giả cảnh giới đều có xếp hạng vũ lực, Tần Mục ở Ly thành đánh nhau với một ít cao thủ cảnh giới Thất Tinh, là mười cường giả đứng đầu trong các đệ tử Thần Ma của Ma tộc, trong đó Triết Hoa Lê đứng đầu cảnh giới Thất Tinh.

Những cảnh giới khác cũng có xếp hạng.

Trong những thần thông giả đến đấy, duy nhất chỉ có không có cảnh giới Thất Tinh và cảnh giới Lục Hợp, bởi vì cao thủ trên hai cảnh giới này trên cơ bản đã bị Tần Mục giết sạch.

Mọi người với khí thế hung hăng lao đến. Dẫn đầu là một vị cường giả Ma tộc cảnh giới Thần Kiều. Hắn giơ tay lên, mọi người dừng bước lại.

Vị cường giả cảnh giới Thần Kiều này có tu vi thực lực đã gần như thần chỉ, cực kỳ cường đại. Thấy vậy, trong lòng đám người Tư bà bà đều lo lắng, cảm giác được hắn có lực uy hiếp đối với mình.

Tuy rằng bọn họ bổ xung toàn bộ chỗ thiếu sót trên công pháp, nhưng thời gian tu luyện ngắn ngủi, so với những ca thủ Ma tộc cảnh giới tương đồng từ thuở nhỏ lại tu luyện pháp môn Chân Thần, bọn họ vẫn còn có chút thua kém.

Chỉ có điều, nếu cho bọn họ thời gian, bọn họ cũng có thể rèn luyện các mặt của thân thể đến trình độ tương đương với Chân Thần cùng cảnh giới. Hơn nữa, Tần Mục truyền thụ cho bọn họ mạng lưới nguyên khí hình thái cơ thể người, là cánh cửa của công pháp nhập đạo. Công pháp nhập đạo bao quát các mặt của thiếu niên Chân Thần, không chỉ có thể tu luyện thân thể, đồng thời cũng là thần thông tu luyện nguyên thần, rèn luyện nguyên khí, rèn luyện đạo pháp.

Chỉ có tu luyện thân thể tới trình độ thiếu niên Chân Thần, mới có thể tiến gần tới thiếu niên Chân Thần chân chính.

- Duyên Khang Tần giáo chủ!

Ánh mắt của vị cường giả Ma tộc Thần Kiều rơi vào trên người Tần Mục, trầm giọng nói:

- Ngươi ở cảnh giới Thất Tinh không có đối thủ, nhưng không có nghĩa là ở cảnh giới cũng không có đối thủ. Ta là đệ tử của Phược Nhật La đệ tử Thúc Dạ, đến đây lĩnh giáo!

Tần Mục hiếu kỳ nói:

- Thúc Dạ sư huynh, ngươi ở cảnh giới Thần Kiều đứng hàng thứ mấy?

- Thứ hai!

Thúc Dạ thản nhiên nói:

- Xếp hàng thứ nhất chính là Đồ Tuấn, chỉ có điều hiện tại hắn công kích Ma Thần cung, sắp trở thành Ma Thần, không có tham gia vào cuộc chiến. Sau khi hắn trở thành Ma Thần, ta chính là người đứng đầu!

Tần Mục lắc đầu:

- Ngươi đi mời hắn xuất quan, ngươi không được. Trước đây ta cũng đã từng giết qua một đệ tử của Phược Nhật La cảnh giới Thiên Nhân là Phược Vũ Kiêu, thực lực của hắn rất mạnh, nhưng ở trong cảnh giới tương đồng lại thua xa ta.

Thúc Dạ giận dữ. Đột nhiên, Phược Nhật La từ trên cao hạ xuống, rơi vào phía trước rất nhiều Ma tộc. Thúc Dạ và các cao thủ Ma tộc vội vàng chào:

- Tôn vương!

Phược Nhật La giơ tay lên, ra hiệu mọi người không cần đa lễ:

- Không cần đa lễ. Cảnh giới ngang nhau, các ngươi không phải là đối thủ của Tần tiểu hữu. Không phải là người đứng đầu trong mỗi một cảnh giới, căn bản không cần phải ra tay để cho hắn giết!

Trong lòng đám người câm điếc, đồ tể càng thêm nghiêm trọng. Đây là một vị Chân Ma hạ xuống, bọn họ cho dù có cùng tiến lên cũng không phải là địch thủ!

Ánh mắt của Phược Nhật La từ các đồ tể chuyển sang trên người của câm điếc, sau đó lại rơi vào trên người của Dương Tinh Quân, cuối cùng nhìn về phía Tần Mục.

Trong lòng Tần Mục nhất thời kinh sợ, vội vàng chụp vào ngực. Lúc này hắn mới nhớ ra ngọc bội đã không còn ở trên ngực, mà bị Thổ Bá đánh vào trong con mắt dựng thẳng ở mi tâm của hắn.

Phược Nhật La nhìn thấy tay hắn chụp vào ngọc bội trên ngực, tim hắn chợt đập mạnh. Hắn nhớ tới tình cảnh mình bị trọng thương sau khi Tần Mục không khống chế được Tần Mục, lồng ngực của mình mơ hồ bị đau, hắn cười ha ha nói:

- Tần tiểu hữu không cần hoang mang, ta cũng không có ác ý. Lần này sở dĩ ta đến đây, cũng là tới làm chứng, sẽ không ra tay về phía ngươi.

Tần Mục thở phào một cái, buông lỏng bàn tay ở trên ngực, khom người nói:

- Phược Nhật La tiền bối là cao nhân, làm việc công đạo, ta xưa nay bội phục.

Ánh mắt của Tề Cửu Nghi cũng rơi vào chỗ ngực của hắn, trong lòng thoáng động, lộ ra vẻ tươi cười:

- Khối ngọc bội kia quả thực bị hắn treo ở ngực, biết thứ này ở nơi nào, lại càng dễ dàng hơn nhiều.

Đột nhiên, lại có một vị giai nhân tuyệt sắc đi tới, xuất hiện ở bên cạnh Phược Nhật La, ánh mắt đảo qua đám người đồ tể, câm điếc, Dương Tinh Quân, rơi vào trên người của Tư bà bà. Ánh sáng trên mặt hắn nhất thời ảm đạm đi rất nhiều.

Nàng cũng giai nhân tuyệt sắc, nhưng so sánh với Tư bà bà, nhất thời trở nên buồn bã thất sắc.

Một người là tuyệt sắc, một người khác là tuyệt thế, không thể so sánh nổi.

Tần Mục nhìn thấy nữ tử này, thử dò xét nói:

- Lục Ly của U Đô?

- Chính là thiếp thân.

Lục Ly thu hồi ánh mắt, trong lòng sinh ra một tia đố kị, nhìn về phía hắn cười ngọt ngào, cực kỳ quyến rũ, nhưng mà âm thanh lại là giọng nam tử ồ ồ:

- Tuyệt thế giai nhân, ta thấy thương xót, vẫn sinh ra một tia đố kị. Vị muội muội này xưng hô như thế nào?

Tư bà bà đang muốn trả lời, Tần Mục lắc đầu, khẽ nói:

- Bà bà, pháp thuật của U Đô có rất nhiều loại nhằm vào hồn phách, biết tên thật lại có biện pháp đối phó với ngươi.

Tư bà bà vội vàng bỏ đi ý nghĩ báo ra tên thật.

Lục Ly cười khanh khách nói:

- Tần Phượng Thanh, thiếp thân thực sự không có nghĩ tới, ngươi không ngờ sẽ biến thành bộ dạng hiện tại. Thật sự khiến cho thiếp thân thất vọng. Người ta còn muốn làm tới thể xác của tuyệt thế giai nhân này chơi một
chút! Còn có vị quý nhân này, có phải là họ Tề hay không?

Tề Cửu Nghi mỉm cười:

- Tề thị Tề Cửu Nghi, ra mắt Lục Ly Tiết độ sứ.

Giọng nói của Lục Ly vẫn rất vừa dày vừa nặng, nhưng giọng điệu cũng rất réo rắt thảm thiết:

- Xem ra Thiên Đình không tin được người ta, không ngờ phái Tề công tử tới, thật làm cho thiếp thân cảm thấy trái tim băng giá.

Tề Cửu Nghi thản nhiên nói:

- Tiết độ sứ nếu như không có ý định làm gì xấu, cần gì phải quan tâm tới ta?

Lục Ly cười lạnh nói:

- Ta nếu như đã đi tới nơi này, như vậy ngươi lại không dẫn họ Tần đi được!

Tề Cửu Nghi mỉm cười nói:

- Ta chưa từng nghĩ qua sẽ dẫn hắn đi, ta dùng xong Tần huynh, cũng có thể giao cho ngươi.

Ánh mắt của Lục Ly nhất thời sáng lên:

- Một lời đã định!

Tề Cửu Nghi cười không nói.

Tần Mục nhíu mày. Phược Nhật La tự mình đến đây, làm rối loạn kế hoạch của hắn. Hắn vốn muốn cho Tề Cửu Nghi cùng cao thủ Ma tộc quyết đấu, nhìn xem thiếu niên từ Thiên Đình đến có bản lĩnh gì, tiện thể khiến cho Tề Cửu Nghi cùng Ma tộc kết thù kết oán.

Nhưng mà, Phược Nhật La trực tiếp hạ xuống, không cho cường giả Ma tộc ra tay khiêu chiến.

Hiện tại lại đụng tới một Lục Ly vốn ẩn nấp ở trong Sinh Tử thần tàng của Tinh Ngạn. Lục Ly đã từng khống chế Tinh Ngạn đi bắt Tần Mục, Tinh Ngạn phản bội nàng, đuổi nàng ra khỏi Sinh Tử thần tàng.

Nàng cùng Tề Cửu Nghi là quan hệ cạnh tranh, cả hai đều muốn bắt Tần Mục. Tề Cửu Nghi chỉ nói đôi câu vài lời lại khiến Lục Ly bỏ đi sự thù địch, khiến bọn họ cùng chung mối thù, Tần Mục lại trở thành mục tiêu thống nhất của bọn họ.

- Kế hoạch không thể theo kịp biến hóa, ta không có khả năng nắm giữ tất cả biến số...

Trong lòng hắn mơ hồ có chút lo lắng.

Người què ở sau lưng của hắn nhỏ giọng thầm thì nói:

- Trò chơi của tiểu tử thối ngươi hỏng rồi...

Dương Tinh Quân liếc mắt nhìn Tần Mục, lộ ra vẻ tươi cười, đột nhiên trấn tĩnh lại:

- Tâm thần của Tần giáo chủ hình như có chút rối loạn, bố cục của ngươi bị hoàn toàn quấy rầy, hiện tại ngươi thấy tâm loạn như ma, loại trạng thái lo được lo mất này rất dễ dàng bị Tề công tử giết chết. Tần giáo chủ có cần thời gian tới điều chỉnh một chút hay không?

- Được!

Tần Mục lập tức nói:

- Ta thực sự cần phải điều chỉnh tâm tính một chút. Đồ gia gia, Dương Tinh Quân, vẫn là các người giải quyết ân oán giữa các ngươi trước đi.

Nụ cười trên mặt Dương Tinh Quân cứng ngắc, hắn không có nghĩ tới tiểu tử này không ngờ đáp ứng.

Đồ tể cười ha ha, mở rộng quần áo, để lộ thân trên, ngửa đầu nhìn bầu trời:

- Lão tặc thiên, ta mắng ngươi lâu như vậy, cuối cùng có thể khiến cho ngươi chảy máu! Dương Tinh Quân, mời...

Một đạo đao ý phóng lên cao, khiến bầu trời tách ra, một đóa thương vân nhất thời chia làm hai nửa!

Đồ tể phát ra ý chí chiến đấu ngập trời, ánh mắt lợi hại như đao, rơi vào trên người của Dương Tinh Quân.

Dương Tinh Quân bị hai luồng ánh mắt giống như trong đao quang đâm trúng, trong lòng thầm cả kinh, bay lên trời, giữa không trung có ánh sáng màu vàng cường đại phóng ra, thân hình của hắn càng lên càng cao, đôi cánh phía sau mở ra, nhất thời tầng tầng lớp lớp kim lông chim bắn về phía bốn phương tám hướng.

Lông chim trên người của Dương Tinh Quân không ngừng tuôn ra, từ thân người hóa thành thần điểu ba chân với kim quang sáng ngời, hắn dung hòa cùng mặt trời chói trang ở giữa không trung, giống như kim ô trong mặt trời lớn!

Kim ô truyền ra kêu gào, chói tai vô cùng:

- Thiên đao, ngươi lần trước bị ta chặt đứt, đao pháp của ngươi đều bị ta phá vỡ, hôm nay ngươi có tài cán gì?

- Ngươi nghĩ rằng mấy năm nay ta ở Tàn Lão thôn ăn chay thôi sao?

Đồ tể hét dài rút đao, nhảy một cái vào khoảng không, đi lại giữa mây xanh, thân thể hắn thoáng một cái, trở nên cao lớn không gì sánh được, đao quang trên bầu trời trong nháy mắt trở nên vô cùng sáng ngời, thậm chí che mờ ánh sáng chói chang của Dương Tinh Quân này, chém về phía mặt trời này!

- Đao Khai Minh Nguyệt Hoàn!

Tần Mục không khỏi kích động:

- Chiêu thứ chín trong đao pháp giết heo!

Hai tròng mắt của Phách Sơn Tế tửu mờ mịt, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, đao pháp giết heo trong miệng của Tần Mục chính là Thiên Đao Bát Pháp, chỉ có điều Thiên Đao Bát Pháp của đồ tể chỉ có tám chiêu, mà bây giờ đồ tể thi triển ra đao pháp lại xuất hiện đao pháp từ trước hắn chưa từng thấy qua.

Thiên đao có chiêu thứ chín.

Thiên Đao Cửu Pháp!

Đao Khai Minh Nguyệt Hoàn!

Trên bầu trời, đao quang sáng như tuyết ngưng tụ lại, đã không nhìn thấy được bóng người của đồ tể, chỉ còn lại có đao quang vô cùng sáng ngời tập trung lại một chỗ giống như một vầng trăng sáng, va chạm cùng mặt trời lớn với ánh vàng rực rỡ!

Trong mặt trời lớn, vô số lông chim vàng hội tụ thành kiếm, mang theo chân hỏa của mặt trời mãnh liệt, xông về phía mặt trăng sáng đối diện.

Oong...

Kim kiếm chân hỏa nhảy vào trong trăng sáng. Đột nhiên trăng sáng phóng ra ánh sáng cường đại, giống như là trăng sáng đang hấp thu ánh sáng mặt trời phản chiếu ra biến thành ánh trăng, đao quang thoáng cái mạnh mẽ hơn gấp mấy lần!

Minh Nguyệt tản đi, hóa thành một đạo đao quang kinh thiên động địa!

Tần Mục kích động không thôi, cao giọng nói:

- Theo quân Ngọc Môn Đạo, đuổi bắt Kim Vi Sơn. Địch tấu khúc hoa mai, đao mở vòng trăng sáng!

Hắn ngâm chính là đao quyết của một chiêu Đao Khai Minh Nguyệt Hoàn này!

Giữa không trung, máu bắn ra như mưa.

Thân thể cường tráng của đồ tể sừng sững ở trong thiên địa, tắm trong thần huyết và lửa mạnh cháy hừng hực, thiên đao lưu quang, mở ra mặt trời, cười ha ha nói:

- Tiếng trống vang trên biển, binh khí ôm trong mây. Nguyện chém đầu thiên thần, đánh thẳng Vô Vọng quan!

Mà vào lúc này, một vị thiếu niên nhân tộc từ trong đại doanh Ma tộc đi tới, lưng đeo một thanh yêu đao, đang chạy về ở đây. Khi ngửa đầu nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, tâm thần không khỏi chấn động mạnh, không tự chủ được rơi vào trong ngộ đạo.

Giữa không trung, đầu của Dương Tinh Quân rơi xuống, nện ở phía trước đại doanh của Ma tộc, truyền đến những tiếng động cực lớn ầm ầm vang lên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện