Long Kỳ Lân ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy Tần Mục và Vân Sơ Tụ đang nhảy như bay trên cung điện nghiền nát, thân hình hai người công kích ngang dọc, tốc độ cực nhanh.
- Vân Sơ Tụ có thể là Đế Hậu nương nương hoặc Nguyên Mỗ phu nhân muội muội của nàng.
Long Kỳ Lân nói:
- Vừa ròi giáo chủ lấy ra gậy gỗ là Nguyên Mộc Tâm, có vòng tuổi năm nghìn vạn năm trở lên, vô cùng lợi hại, đó là trọng bảo do Địa Mẫu Nguyên Quân luyện ra. Giáo chủ không phát huy ra uy lực của trọng bảo Cổ Thần này. Vừa rồi Nguyên Mộc Tâm lại bắn ra uy năng, cho nên giáo chủ suy đoán là do Vân Sơ Tụ động tay động chân.
- Đế Hậu nương nương, Nguyên Mỗ phu nhân?
Vân Tiệm Ly nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, nghĩ lại hắn có chút khiếp sợ, hắn không ngờ kết huynh muội cùng tồn tại như vậy, hơn nữa còn dẫn tồn tại đáng sợ như vậy bên cạnh để theo dõi nàng, xem nàng có tính toán gì không.
Hiện tại suy nghĩ một chút, hắn lại có chút cảm giác sởn tóc gáy!
Nhưng hắn cũng không khỏi buồn bực, hiếu kỳ nói:
- Long Phi huynh, ngươi làm sao biết được Vân Sơ Tụ chính là Đế Hậu hoặc Nguyên Mỗ phu nhân?
Tề Cửu Nghi thất thanh nói:
- Nữ tử đẹp như vậy, làm sao có khả năng sẽ là Đế Hậu hoặc Nguyên Mỗ phu nhân?
Đồng thời hắn cũng vô cùng hiếu kỳ, mấy ngày nay Long Kỳ Lân vẫn luôn ở bên cạnh họ, không phải ăn chính là ngủ, đần độn, chưa từng nhìn thấy qua hắn cùng với Tần Mục có giao lưu gì.
Vì sao Long Kỳ Lân có thể nhìn thấu được bộ mặt thật của Vân Sơ Tụ, bọn họ trái lại hoàn toàn không biết gì cả?
Lang Hiên Thần Cung bị Nguyên Mộc Tâm đánh đến gần như biến thành đống đổ nát, vô số cung điện đại điện thoát khỏi trận pháp ban đầu, đụng loạn khắp nơi, cảnh tượng hỗn loạn không chịu nổi.
Tần Mục đứng ở trên một tòa thần điện đổ nát đang bay, Vân Sơ Tụ cách hắn rất xa, nàng cũng đứng ở trên một tòa Thần cung, phương hướng hai tòa kiến trúc này bay hoàn toàn khác biệt, một cái bay về phía bầu trời, một cái lại đang rơi.
Giữa hai tòa kiến trúc còn có không biết bao nhiêu cây cột cực lớn, cung điện sụp đổ, rơi tự do, cũng không ít núi thần đang vù vù bay, cục diện cực kỳ hỗn loạn.
Vân Sơ Tụ vừa rồi đột nhiên phóng ra pháp lực Thiên Tôn, kích phát uy năng của Nguyên Mộc Tâm, tàn phá hơn phân nửa Lang Thiên Tôn Lang Hiên Thần Cung, đây cũng là nguyên nhân khác Tần Mục rất căm tức.
Lần này hắn tới chỉ dự định gây ra chút mâu thuẫn nhỏ, cũng không muốn cùng Lang Hiên Thần Hoàng Lang Thiên Tôn xé rách mặt, bản thân chỉ cần không bị thiệt, Lang Thiên Tôn lại không thể làm gì mình.
Không ngờ Vân Sơ Tụ làm như vậy, tương đương với trực tiếp nắm lấy cổ của Lang Thiên Tôn, tát qua tát lại mười mấy cái tát!
Cho dù mình là Mục Thiên Tôn, một trong năm người sáng lập ra Thiên Minh, Lang Thiên Tôn cũng tuyệt đối sẽ ngồi không yên, sẽ từ âm thầm hạ thủ đối với chính mình biến thành ngoài sáng động thủ đối với mình.
Cái chậu phân này quá lớn quá thối, mình căn bản đội không nổi.
Cho dù Tần Mục to gan lớn mật, nhìn như dám cả gan không để ý tới sinh tử xông vào Thiên Đình, đi sâu vào trong đầm rồng hang hổ không khiếp sợ gì cả, nhưng thật ra hắn rất thận trọng, mỗi lần nhìn như mạo hiểm vô cùng, thật ra giấu diếm cơ hội sóng sót.
Vừa có thể xé rách Thiên Đình, cũng có thể lưu lại cho mình không gian cũng đủ di chuyển, bảo vệ được tính mạng của mình.
Mà Vân Sơ Tụ làm như vậy lại một lần đẩy hắn đến trực tiếp đối mặt Lang Thiên Tôn, hơn nữa còn là loại chuyện đuối lý này!
Tần Mục giơ tay lên đánh ra một chưởng, cách từng cung điện bay loạn đánh về phía Vân Sơ Tụ, hắn đánh ra một chưởng này, phía sau có vô số tinh quang nhốn nháo, chỉ một thoáng ngôi sao bay lượn đầy trời, sau lưng hắn hóa thành ngân hà chói lòa!
Tinh quang tập trung, nguyên từ thần lực trong các ngôi sao c đó lập tức bạo phát, ngân hà hóa thành dòng nước lũ theo một chưởng này của Tần Mục cuộn trào mãnh liệt đánh về phía trước!
Trong không trung, những kiến trúc đang bay loạn lập tức bị một chiêu thần thông này của hắn dẫn dắt, nguyên từ thần lực nắm lấy trọng lượng của những vật lớn, nguyên lực địa từ vô cùng lớn khóa lại thân thể của Vân Sơ Tụ, mang theo những vật lớn nặng nề kia ép về phía thiếu nữ!
Nguyên lực địa từ cường đại như vậy khủng khiếp như vậy, khiến cho Vân Sơ Tụ vặn vẹo, vặn vẹo không gian người thiếu nữ không gian xung quanh này rơi xuống, kể cả những cột nát, đá vỡ, ngói nát của những cung điện to lớn đều đập về phía Vân Sơ Tụ!
Cục diện này vô cùng khủng khiếp, Tần Mục thi triển ra thần thông nguyên từ, chiếm được thiên thời ưu thế về địa lý, thần thông của hắn trừ uy năng ra, còn có những kiến trúc thần kim của Lang Hiên Thần Cung cũng vô cùng nặng nề, trợ giúp tăng lên uy năng thần thông của hắn.
Những trọng lượng này tập chung vào một chỗ, cho dù là Chân Thần cũng không chống đỡ nổi!
Đám người Tề Cửu Nghi ngước mắt nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhưng thấy kiến trúc đổ nát thê lương giống như lưu tinh đánh về phía Vân Sơ Tụ, không gian bị nguyên lực địa từ ép tới vặn vẹo, khiến cho tốc độ của những thứ đống đổ nát thê lương này bay nhanh hơn, uy lực của nó vượt qua cả thần binh!
Long Kỳ Lân nói:
- Yên Nhi tỷ còn nhớ rõ hai đóa sen Tịnh Đế ở Quy Khư sao? Nơi đó có một cái quan tài thủy tinh, trong quan tài có một nữ tử, giáo chủ nói nàng là Nguyên Mỗ phu nhân muội muội của Đế hậu.
Yên Nhi liên tục gật đầu, nàng đương nhiên nhớ.
Nàng còn ở thế giới trong bông hoa Quy Khư bắt được một con sâu thật lớn, ăn một thời gian rất lâu lúc này mới ăn hết.
Cho dù Tần Mục nói cho nàng biết mỹ nhân rắn kia cũng không phải là sâu, mà một vị Cổ Thần sinh ra ở trong Quy Khư, là nhụy của hai đóa sen Tịnh Đế biến thành đại đạo tinh linh. Tuy nhiên, Yên Nhi vẫn xem đó là sâu, nàng ăn hết vị mỹ nhân rắn Cổ Thần này, đến bây giờ đều chưa có hoàn toàn tiêu hóa hết, khiến bản thân vẫn béo mập.
Long Kỳ Lân nói:
- Trong sự kiện Dao Trì, hai vị Thiên Tôn cùng đối phó với U Thiên Tôn, thế cục nguy cấp, giáo chủ lại lấy ra chiếc quan tài thủy tinh đặt ở trước mặt Vân Sơ Tụ, dự định làm sống lại Nguyên Mỗ phu nhân. Sau đó lại có một vị Thiên Tôn tới, khiến cho thế cục khôi phục lại cân đối, thế lực ngang nhau, giáo chủ cũng không có cứu sống lại Nguyên Mỗ phu nhân. Như vậy là ai đến giúp đỡ?
Trên gương mặt Tề Cửu Nghi và Vân Tiệm Ly đầy kinh ngạc, nhìn con Long Kỳ Lân này.
Long Kỳ Lân nói:
- Tất nhiên là Vân Sơ Tụ giúp đỡ. Như vậy Vân Sơ Tụ cũng chỉ có thể là Nguyên Mỗ phu nhân hoặc Đế Hậu nương nương.
Hắn vừa nói dứt lời, người thiếu nữ Vân Sơ Tụ kia giang hai tay ra, rạch một cái vào trong hư không, nhưng thấy một cái vực sâu không đáy xuất hiện, một chiêu nhìn như vô cùng cường đại của Tần Mục này lập tức tan rã!
Vân Sơ Tụ đứng ở trên vực sâu, đó là Quy Khư Đại Uyên do thần thông của nàng hình thành, dường như có thể cắn nuốt vạn vật trong thiên địa, cho dù là một chiêu thần thông này của Tần Mục bắn ra ngân hà cuồn cuộn, nguyên từ thần lực vặn vẹo, vô số đổ nát thê lương và đổ cung điện đại điện, tất cả rơi vào trong Đại Uyên Quy Khư!
Đám người Tề Cửu Nghi, Vân Tiệm Ly nhìn thấy một cảnh tượng như vậy đều thầm giật mình, loại thần thông này chính là thần thông trong truyền thuyết của tỷ muội Đế Hậu!
Xem ra, Vân Sơ Tụ quả thật có thể là một người hai tỷ muội các nàng!
Tề Cửu Nghi thất thanh nói:
- Nhị ca, ngươi không phải vẫn luôn ngủ sao? Làm sao ngươi biết nhiều chuyện như vậy?
Long Kỳ Lân xem thường liếc nhìn hắn một cái, bộ dạng như lão thần nói:
- Các ngươi chỉ thấy ta đang ngủ, lại không biết ta chăm chỉ hiếu học tới mức nào, ta là đang chợp mắt tu luyện! Trên đời này người chịu khó nhất chính là giáo chủ, người chịu khó thứ hai chính là ta.
Yên Nhi khen ngợi, lấy ra linh đan, Long Kỳ Lân hợp thời hé miệng, Yên Nhi linh đan vừa vặn đưa tới trong miệng của hắn.
Long Kỳ
Lân ăn linh đan, híp mắt lại, thản nhiên nói:
- Ta theo giáo chủ nhiều năm như vậy, chứng kiến được các loại thần chỉ có danh tiếng lừng lẫy, hoặc tu vi thâm hậu khó lường, hoặc trí mưu cao thâm khó dò, hoặc là cường giả cải cách, hoặc là Thiên Tôn thần thánh. Tầm mắt kiến thức của ta tất nhiên nước lên thì thuyền lên!
Quy Khư Đại Uyên thần thông của Vân Sơ Tụ cắn nuốt thần thông và những kiến trúc bị tàn phá của Tần Mục, Đại Uyên chấn động vặn vẹo, bỗng nhiên phun trào, những thứ bị nuốt vào hóa thành dòng nước lũ tối tăm, đang muốn phun về phía Tần Mục, đột nhiên ngân hà bỗng nhiên hóa thành ảo ảnh của Thiên Công, một quyền đánh vào Quy Khư Đại Uyên!
Sắc mặt của Vân Sơ Tụ thoáng biến đổi, đầu tiên Tần Mục là lấy nguyên từ thần lực thi triển thần thông, nguyên từ thần lực trong ngôi sao vô cùng cường đại, không nghĩ tới hắn lại mượn ngôi sao diễn biến ra Thiên Công.
Chiêu thần thông của hắn lúc trước nhìn như một chiêu, thật ra là hai chiêu!
Giữa Địa Mẫu Nguyên Quân cùng Thiên Công vốn có rất nhiều quan hệ không minh bạch. Địa Mẫu đã từng lẻn vào Huyền Đô, lấy trộm tinh khí của Thiên Công, sinh ra mấy con cháu.
Hai vị đại đạo của Cổ Thần có tác dụng bù trừ cho nhau, chỉ là Địa Mẫu Nguyên Quân cùng với Cổ Thần khác cũng có quan hệ không minh bạch, vị Địa Mẫu này vẫn đã từng lẻn vào U Đô, lấy trộm tinh khí của Thổ Bá sinh mấy đứa bé, Cổ Thần khác cũng liên tiếp có bị nàng lấy trộm tinh khí, bởi vậy Thiên Công không thích gặp Địa Mẫu.
Tần Mục một chiêu thuận lợi, thân thể dĩ nhiên đi tới trên không trung của Vân Sơ Tụ, võ đạo thần thông lớn bạo phát, một quyền đánh xuống!
- Ngươi không phải nói ngươi đã nhảy ra khỏi sự ràng buộc của Cổ Thần rồi sao?
Tu vi của Tần Mục tràn ngập toàn thân, cười lạnh nói:
- Vì sao vẫn thi triển thần thông của Cổ Thần?
Tòa đại điện dưới chân Vân Sơ Tụ chia năm xẻ bảy, chỉ nghe vèo một tiếng, hai người ép nát đại điện giống như sao rơi xuống, biến mất trong phạm vi tầm nhìn của mọi người.
Trong phút chốc, một dòng sông dài xuất hiện, Vân Sơ Tụ đứng ở trên sông dài, Ngũ Đại Vân Lôi hóa thành thần binh hỏa linh, từng chuông cực lớn vây quanh Tần Mục chấn động, Thiên Hà quay quanh, trói chặt Tần Mục ở trong đó.
Phía sau nàng có Long Quy quay quanh, nàng giận dữ hét lớn, con rắn lớn với hàng nghìn lông chim cùng Thiên Hà dung hòa, sông lớn xoay tròn, cánh chim như đao, ở trong sông vù vù bổ ra về phía Tần Mục bị nhốt ở giữa, tốc độ nhanh như tia chớp, thế giống như sét đánh!
Mà Ngũ Đại Vân Lôi này hình thành thần binh hỏa linh chấn động không ngừng, đánh cho không gian xung quanh Tần Mục không ngừng xuất hiện vết nứt.
Long Quy lay động thân thể, từng mai rùa bay lên không trung, ầm ầm ầm tổ hợp lại với nhau, hóa thành một phong ấn vô cùng nặng nề hình lập phương, giam cầm Tần Mục ở trong đó, khiến cho hắn không có cách nào chạy trốn, chỉ có thể bị Ngũ Đại Vân Lôi và Thiên Hà Đằng Xà luyện chết!
- Nếu Vân Sơ Tụ thật sự là Đế Hậu hoặc Nguyên Mỗ phu nhân, như vậy nàng thật sự nhảy ra khỏi sự ràng buộc của Cổ Thần!
Sắc mặt Tề Cửu Nghi thoáng biến đổi, quay đầu lại nhìn về phía Vân Tiệm Ly:
- Bệnh công tử, ngươi làm thế nào lại kết bái làm huynh muội với nàng?
Vẻ mặt của Vân Tiệm Ly có phần tái nhợt, miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Ta làm sao biết được thực lực của nàng không ngờ mạnh như vậy, cùng cảnh giới đánh một trận, Mục Thiên Tôn cũng không thể thắng được nàng...
Đúng vào lúc này, Thường Khê Đình đại đệ tử của Lang Thiên Tôn bay vút lên trời cao, từ phía xa lại xông về phía Tần Mục và Vân Sơ Tụ đang đánh nhau, hắn bị Nguyên Mộc Tâm tổn thương nặng nề, Lang Hiên Thần Cung cũng bị đánh đến chia năm xẻ bảy, bị tổn hại cực lớn, hắn không khỏi rơi vào trong sự thịnh nộ, trong đầu hắn đã không có suy nghĩ gì khác, chỉ muốn giết chết Tần Mục!
Yên Nhi vỗ cánh lao lên, hóa thành Long Tước, nguyên thần bay ra, cứng rắn ngăn cản một đòn của hắn.
Thường Khê Đình tức giận không kìm chế được, đang muốn cùng Yên Nhi liều mạng, ngươi chết ta sống, đột nhiên Vân Tiệm Ly cao giọng nói:
- Thường sư huynh không nên nóng vội! Cũng không phải là Mục Thiên Tôn hủy Lang Hiên Thần Cung của ngươi, mà là Đế Hậu nương nương ra tay!
- Nương ngươi ấy...
Thường Khê Đình đang muốn mắng, đột nhiên giống như bị một chậu nước lạnh dội xuống, khiến hắn lạnh thấu tâm, run giọng nói:
- Bệnh công tử, ngươi nói gì?
Vân Tiệm Ly không lưu tâm, nói:
- Đế Hậu nương nương mượn thần binh của Mục Thiên Tôn, phá hủy Lang Hiên Thần Cung của ngươi.
Sắc mặt của Thường Khê Đình biến đổi kịch liệt, nhìn về phía thiếu nữ và Tần Mục đang chết giết ở trong đống đổ nát, run giọng nói:
- Đế Hậu nương nương?
Long Kỳ Lân liếc nhìn hắn một cái, chậm rãi nói:
- Ngươi bây giờ chạy trốn, không biết có còn kịp không. Lang Hiên Thần Cung bị hủy, sư phụ ngươi Lang Thiên Tôn không tha cho ngươi. Ngươi bây giờ lại biết là Đế Hậu nương nương âm thầm gây ra chuyện xấu, Đế Hậu cũng không tha cho ngươi...
Thường Khê Đình cảm thấy tay chân lạnh lẽo, hắn lập tức phi thân lao đi.
Hắn biết lợi hại trong đó, Lang Hiên Thần Hoàng ngược lại không đến mức không tha cho hắn, nhưng sẽ khiến hắn muốn sống không được, không biết sẽ bị trấn áp bao nhiêu năm mới có thể thả hắn ra, dù sao Lang Hiên Thần Cung bị hủy, vị Thiên Tôn này mất mặt, nhất định phải khiển trách hắn.
Nhưng biết Đế Hậu nương nương ra tay, vậy không phải là chuyện đùa.
Đế Hậu nương nương chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn, để cho hắn nói ra chân tướng sự việc cho Lang Hiên Thần Hoàng biết!
Cho nên hắn quyết định thật nhanh, lập tức vứt bỏ Lang Hiên Thần Cung một mình bỏ chạy thục mạng.
Bên kia, phong ấn của Huyền Vũ đột nhiên nổ tung, hai tay của Tần Mục cầm đao, bổ ra thần thông lớn của Vân Sơ Tụ, chém về phía người thiếu nữ kia, pháp lực trở nên vô cùng cuồng bạo.
- Họ Tần, ngươi không nên không biết chừng mực như vậy!
Vân Sơ Tụ bị hắn một đao suýt nữa chém trúng trán, nàng không khỏi nổi giận, hạ thấp giọng nói:
- Bản cung đã nhường ngươi, bằng không với pháp lực của bản cung, ngươi làm sao có thể chống lại được? Chậu phân này, bản cung thưởng cho ngươi, ngươi lưng mang nó là được!