Tần Mục quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Liên Hoa Hồn sải bước đi tới, nữ tử này chắc hẳn theo dấu chân hắn cùng với Lạc Vô Song tìm được tới đây.
Tuy nhiên, thời tiết trong sa mạc cát vàng lớn thay đổi bất ngờ, hơn nữa trong đó có rất nhiều quỷ dị, nàng chắc hẳn cũng gặp không ít sự kiện quỷ dị ở trong sa mạc lớn, bởi vậy chậm vài ngày mới tìm được dải đất tập trung cuối cùng của chúa sáng thế.
- Đúng vậy.
Tần Mục hoàn toàn không khiêm tốn, ánh mắt từ trên người Liên Hoa Hồn dời đi, nhìn về phía cầu hư không, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Trong Thái Hư đã không có nhân vật uy hiếp được đến ta, cho dù là nương nương và Nguyên Mỗ phu nhân cũng không làm được.
Sở dĩ hắn không có tiếp tục quan sát Liên Hoa Hồn, là bởi vì dáng vẻ của Liên Hoa Hồn có phần giống Đế Hậu nương nương và Nguyên Mỗ phu nhân, eo thon bằng nắm tay, ngực cao lớn, hơn nữa dáng vẻ đi tới mềm mại giống như con báo vậy, cơ lưng và cơ mông có vẻ rất có lực, đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
- Lẽ nào Đế Hậu nương nương biết sở thích của ta?
Trong lòng Tần Mục nghiêm lại:
- Nàng nghiên cứu về ta ngược lại rất sâu, nhằm vào nhược điểm của ta, ta lại không biết nhiều về nàng.
Hắn lại không biết sở dĩ Đế Hậu hóa thành Liên Hoa Hồn, ngược lại cũng không phải là vì đối phó hắn, mà vì kích thích tình cảm của Hạo Thiên Tôn đối với mẫu thân, chẳng qua không ngờ vừa vặn phù hợp với thẩm mỹ của Tần Mục mà thôi.
Tần Mục ép lại tâm thần khác thường, ánh mắt vẫn nhìn về phía cầu hư không.
Ở nơi đó, Hư Thiên Tôn quả thật đã bị nhốt, cho dù nữ tử này cường đại vô biên, nhưng ở điểm cuối trên hư không cầu tràn ngập nguy cơ.
Cầu hư không gián đoạn, càng về phía sau, khoảng cách đứt đoạn càng dài hơn, nếu như chỉ là sụp xuống hay tan biến trong không trung thì không nhốt được Hư Thiên Tôn, không trung nơi đó còn có thể sụp xuống, không chỉ có sụp xuống, sụp xuống tới cực điểm lại sẽ có nổ mạnh khủng khiếp dị thường!
Loại sụp xuống tăng lên này, giống như hít thở ở trong không trung, nhưng giữa một hít một thở, bên ngoài cầu hư không lại có từng vũ trụ nhỏ sinh ra, hủy diệt, sinh tử giống như ánh sáng di động, nhưng uy lực lại cực kỳ lớn.
Cho dù là Hư Thiên Tôn tồn tại gần như vô địch, lúc này mỗi bước cũng cũng khó khăn, rơi vào trong hiểm cảnh không tiến vào được không lui ra được.
Từng tòa Thiên Cung của nàng tung bay, bị cảnh tượng ngày diệt vong của cầu hư không đánh cho nghìn lở trăm lỗ, cho nên tu vi của nàng không lớn bằng lúc trước.
- Thiên Cung của nàng là mở ra, không phải do quan sát nghĩ ra được. Nếu như có thể quan sát nghĩ ra được, Thiên Cung lại có thể tùy phá theo đó lại tập trung, nói không chừng còn có cơ hội có thể chạy thẳng tới bờ bên kia của Thái Hư.
Tần Mục thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ:
- Hư Thiên Tôn không biết phương pháp tưởng tượng, như vậy nàng có khả năng không phải là vị chúa sáng thế ẩn nấp ở trong Thiên Đình.
Có chúa sáng thế ẩn nấp ở Thiên Đình, đây là một suy đoán của Tần Mục.
Cái chết của Vân Thiên Tôn có rất nhiều điểm đáng ngờ, Vân Thiên Tôn bị chúa sáng thế sát hại đồng thời hạ đại chú huyết mạch, Tần Mục vì phá giải đại chú huyết mạch cho Vân Tiệm Ly còn gặp phải thần thức của vị chúa sáng thế kia.
Hắn đã từng suy đoán chúa sáng thế này chính là Thái Đế, Thái Đế chết ở vùng đất Thái Hư, nhưng đối với chúa sáng thế, thân thể linh hồn chết cũng không phải là cái chết chân chính, thần thức tiêu vong mới là cái chết chân chính.
Thái Đế có thay hình đổi dạng sống ở trong Thiên Đình hay không, vậy thì không được biết rồi.
Tuy nhiên từ biểu hiện của Hư Thiên Tôn ở trên cầu hư không lại thấy được, Hư Thiên Tôn chắc hẳn không phải là Thái Đế.
Nếu như là Thái Đế, mượn thần thức cường đại của hắn, chắc hẳn có thể vượt qua cầu hư không.
Đương nhiên, cũng có thể vì Hư Thiên Tôn không muốn để lộ thân phận của mình, vẫn chưa vận dụng ra lực lượng chân chính.
Liên Hoa Hồn đi tới, liếc mắt nhìn Lạc Vô Song, sau đó ánh mắt lập tức dời đi, từ xa nhìn Hư Thiên Tôn bị nhốt ở trên cầu hư không, nàng cười lạnh nói:
- Dối trá.
Tần Mục hơi ngẩn người ra, nhìn về phía nữ tử này nói:
- Muội muội tốt, vì sao muội muội lại nói Hư Thiên Tôn dối trá?
- Muội muội tốt?
Liên Hoa Hồn hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói:
- Ngươi dám gọi bản cung là muội muội sao? Bản cung muốn chém đầu của ngươi, ai cũng không thể cứu được ngươi.
Nàng dừng lại một lát, nói:
- Thực lực của Hư Thiên Tôn không chỉ có vậy, nàng lại không dùng tới tất cả thực lực, lo lắng bị người nhìn thấu bản lĩnh chân chính của nàng. Tình nguyện đặt mình vào trong tình cảnh nguy hiểm cũng muốn giữ lại thực lực, chẳng phải là dối trá sao?
Tần Mục cười ha ha nói:
- Lúc đó, nương nương chẳng phải cũng như vậy sao? Nếu như nương nương thật sự muốn đối phó với ta, chỉ cần sử dụng ra bản lĩnh thật sự của mình, ta nhất định sẽ bị chém đầu đền tội. Nhưng nương nương vẫn còn muốn bái nhập môn hạ của Hạo Thiên Tôn đi học tập phương pháp Đồ Mục, có thể thấy được nương nương cũng là một kẻ xảo trá. Các ngươi được gọi là mười Thiên Tôn đều là người dối trá, không có một người nào là chính nhân quân tử.
- Trong Thiên Đình, chính nhân quân tử đã sớm chết.
Liên Hoa Hồn lộ ra vẻ tươi cười khó có được, cảm thấy thú vị nói:
- Như vậy Mục Thiên Tôn có phải là chính nhân quân tử hay không?
Ánh mắt Tần Mục từ trên ngực của nàng rời đi, nghiêm mặt nói:
- Ta chính là chính nhân quân tử hiếm có của Thiên Đình.
Dứt lời, hắn không nhịn được lại liếc mắt nhìn một cái.
Liên Hoa Hồn kéo áo, để tránh cảnh xuân bị hắn nhìn, nói:
- Trong công pháp thần thông của Mục Thiên Tôn có rất nhiều sơ hở, ta từ chỗ của Hạo Thiên Tôn học được mười tám Đồ Mục pháp, mỗi một loại pháp môn đều nhằm vào sơ hở trong công pháp thần thông ngươi, ngươi rất khó mà không chết được. Nếu như ngươi giao ra thi thể tiện nhân muội muội của ta, như vậy ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.
Nàng khẽ nói:
- Ngươi sống sót với ta rất hữu dụng. Nhưng bản cung phải móc xuống đôi mắt của ngươi, ánh mắt ngươi giống như mắt của kẻ trộm vậy.
Tâm niệm của Tần Mục thoáng động, quan tài thủy tinh của Nguyên Mỗ phu nhân từ mi tâm của hắn bay ra, bịch một tiếng rơi trên mặt đất, nói:
- Cũng không phải vật gì trân quý, nương nương cầm là được. Về phần mắt, nương nương cứ thoải mái móc đi, Huyền Công Tạo Hóa của ta ngay cả thân thể cũng có thể tái tạo được.
Liên Hoa Hồn giật mình.
Dọc đường đi nàng đã suy nghĩ ra vô số loại khả năng, bao gồm các loại phương pháp chém giết Tần Mục, cùng với biểu tình khó có thể tin nổi và di ngôn của Tần Mục lúc bị mất mạng, nhưng lại không nghĩ đến Tần Mục tự nhiên sảng khoái, lấy quan tài thủy tinh của Nguyên Mỗ phu nhân ra như vậy.
Nàng đi về phía trước, xòe bàn tay về phía quan tài thủy tinh, nhưng bộ dạng nàng đã sẵn sàng đón địch, đề phòng Tần Mục tập kích.
Tần Mục lại thản nhiên, lui về phía sau vài bước.
Bàn tay của Liên Hoa Hồn chậm rãi sờ về phía quan tài thủy tinh, ánh mắt vẫn tập trung ở trên người của hắn.
Tần Mục mỉm cười nói:
- Nương nương cẩn thận.
Hắn còn chưa nói dứt lời, Liên không trung phía sau Hoa Hồn tách ra, xuất hiện một vực sâu, trong vực sâu lộ ra một cánh tay trắng nõn, năm ngón tay thon dài giống như bạch ngọc, tạo ra một thủ ấn kỳ lạ, lặng lẽ điểm về phía sau đầu của Liên Hoa Hồn.
Liên Hoa Hồn lại dường như hoàn toàn không có phát hiện ra, trong nháy mắt khỉ bàn tay nhỏ nhắn nõn nà đi tới sau đầu của nàng, bóng dáng của nàng đột nhiên biến mất.
Bàn tay trắng nõn này đánh hụt, lập tức lùi về, nhưng đã muộn, Liên Hoa Hồn đã đi tới bên cạnh miệng vực sâu, phất tay chính là một ấn đánh vào vực sâu:
- Tiểu tiện nhân, ngươi từng ám toán ta một lần, còn tưởng rằng ngươi có thể
ám toán ta lần thứ hai sao?
Trong vực sâu truyền đến âm thanh nặng nề, Vân Sơ Tụ từ trong vực sâu đi ra, cười nói:
- Tỷ tỷ ngã một lần, ngược lại ta lại chăm sóc dạy bảo tỷ tỷ trở thành thông minh như vậy!
Cho dù nét mặt của nàng tươi cười như hoa, nhưng lại ra tay tàn nhẫn đến cực điểm, phía sau lơ lửng các loại Thiên Cung, vô cùng hùng vĩ, vừa ra tay lại điều động tất cả pháp lực!
Liên Hoa Hồn cũng vận dụng tất cả pháp lực, hai thiếu nữ ở xung quanh tế đàn xuất quỷ nhập thần, va chạm giao kích với thanh thế kinh người.
Ầm...
Một tòa đại điện của chúa sáng thế bị thần thông của các nàng trực tiếp làm cho bốc hơi lên, nhưng trong phút chốc tòa đại điện này lại một lần nữa lại xuất hiện.
Cho dù thần thông của Liên Hoa Hồn và Vân Sơ Tụ có uy lực lớn, phá hủy ở đây cũng không thành vấn đề, bởi vì tất cả mọi thứ nơi đây đều do thần thức tưởng tượng thành, tùy ý các nàng phá vỡ cũng sẽ phục hồi như cũ.
Tần Mục quan sát cuộc chiến của hai nữ tử này, sau một lúc lâu lại không khỏi lắc đầu.
Cho dù Liên Hoa Hồn cùng Vân Sơ Tụ đánh kịch liệt, nhưng vận dụng thực lực tương đương với trình độ vũ khí Ngự Thiên Tôn vậy, bọn họ vẫn chưa vận dụng tuyệt học thật sự của mình, ngay cả công pháp thật sự của mình cũng chưa từng phát động qua, hiển nhiên bọn họ lo lắng công pháp và tuyệt học của mình bị lộ ra.
- Xem ra hai tỷ muội Đế Hậu không thể giết tới đỏ mắt, như vậy cùng các nàng lá mặt lá trái cũng vô dụng.
Tần Mục vừa nghĩ tới điều này, hắn vung tay lên một cái, quan tài thủy tinh ầm một tiếng dựng lên, quan tài mở ra, thi thể của Nguyên Mỗ phu nhân xuất hiện.
Hắn nhắm mắt lại đi vào giấc mộng, lập tức thế giới trong giấc mộng bao phủ quan tài thủy tinh, hàng vạn hàng nghìn Tần Mục nho nhỏ từ trong đầu của hắn bước nhanh ra, nhảy đến trên thân thể của Nguyên Mỗ phu nhân, chỗ nào cũng có, còn chui vào trong ống tay áo, chạy khắp nơi, nghiên cứu hoa văn trên thân thể của Nguyên Mỗ phu nhân.
Trong lòng Vân Sơ Tụ nhất thời kinh sợ, chiêu pháp không khỏi rối loạn, lập tức bị Liên Hoa Hồn nắm sơ hở, đánh cho nàng nôn ra máu, lăn lông lốc đập xuyên qua vài toà đại điện của chúa sáng thế.
Liên Hoa Hồn còn muốn lướt đi, Vân Sơ Tụ vội vàng nói:
- Trong thân thể ta và ta có giấu bí mật về đại đạo Quy Khư, nếu như bị hắn nghiên cứu ra được, chúng ta lại không có bí mật gì đáng nói nữa! Ta không có cách nào đối phó với hắn, chỉ có tỷ tỷ có khả năng giết chết hắn, từ chỗ của hắn đoạt lại thân thể của ta.
Liên Hoa Hồn cười lạnh nói:
- Ta giết chết hắn, ngươi sẽ không nhân cơ hội giết ta đoạt lại thân thể ngươi sao?
- Tỷ tỷ, chúng ta vốn là sinh trên cùng cây, nếu như đại đạo thân thể của ta tiết lộ, ngươi cũng khó có thể may mắn tránh khỏi!
Vân Sơ Tụ lã chã rơi lệ, điềm đạm đáng yêu nói:
- Tỷ muội chúng ta đều sẽ chết không có chỗ chôn! Nếu như trực diện so đấu, tiểu muội làm sao có thể là đối thủ của tỷ tỷ? Tiểu muội mặc dù có thể giết chết tỷ tỷ, chính bởi vì tập kích thôi. Hiện tại tỷ tỷ có đề phòng, muội muội làm sao còn có thể thuận lợi được nữa?
Nàng không nhịn được rơi lệ nói:
- Tỷ tỷ có được thân thể của ta, nắm được tử huyệt của ta, muội muội tất nhiên là làm trâu làm ngựa cho tỷ tỷ, làm nô tỳ cho tỷ tỷ, không dám lại có hai lòng!
Liên Hoa Hồn liếc mắt nhìn nàng, lập tức phi thân lên, công kích về phía Tần Mục, vừa ra tay chính là một chiêu thần thông trong mười tám Đồ Mục pháp!
Tần Mục nhắm mắt lại đi vào giấc mộng, người lại đứng lên, ba con mắt vẫn đóng chặt, không có mở ra, giơ tay đâm ra một kiếm.
Liên Hoa Hồn lập tức nắm sơ hở trong kiếm pháp của hắn, tiến quân thần tốc, công kích về phía tử huyệt của Tần Mục.
Nhưng một đòn tất sát này của nàng đi tới bên cạnh của Tần Mục, lại giống như gặp phải lá chắn vô hình, không có cách nào khiến cho uy lực của một thức này thần thông công kích được thân thể Tần Mục.
Trong lòng Liên Hoa Hồn thầm cả kinh, lập tức đổi chiêu, lại là một thức Đồ Mục pháp.
Một chiêu này cũng có kết quả như một chiêu trước đó, cũng không thể đi tới bên cạnh Tần Mục đã bị ngăn cản.
Liên Hoa Hồn liên tục đổi mấy chiêu, căn bản không có cách nào gần người, trong lòng nàng không nhịn được bắt đầu hoảng loạn, vội vàng nói:
- Tiểu tiện nhân, hắn bị ta ngăn chặn, ngươi còn chưa hỗ trợ?
Vân Sơ Tụ vội vàng tiến lên, tỷ muội hai người liên thủ, giống như bướm màu tung bay xoay quanh Tần Mục, các loại uy năng thần thông quảng đại được phát ra, nhưng trước sau không có cách nào đánh tới bên cạnh Tần Mục.
Phía xa, Lạc Vô Song nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, trong lòng cũng không nhịn được thấy ngạc nhiên:
- Tần phách thể tu thành tôn thần, tự nhiên cường đại như vậy, pháp lực như vậy ngay cả tỷ muội Đế Hậu cũng không có cách nào phá vỡ!
Hiện tại Tần Mục là cảnh giới tôn thần, tỷ muội Đế Hậu kém hắn một cảnh giới, nhưng lại chênh lệch giống như kém một tầng trời!
- Người này không thể địch lại được, đi mau!
Vân Sơ Tụ và Liên Hoa Hồn lắc mình lui lại, phía sau mỗi người tách ra một vực sâu, lại muốn bỏ chạy.
Nhưng vào lúc này, con mắt ở mi tâm của Tần Mục mở ra, hai đường ánh sáng một trước một sau bắn ra, Vân Sơ Tụ và Liên Hoa Hồn lắc mình tiến vào vực sâu, trong nháy mắt vực sâu khép kín, hai đường ánh sáng trước sau tiến vào trong hai vực sâu này.
Không trung đột nhiên có máu chảy ra, hai nữ tử biến mất.
Tinh quang của con mắt ở mi tâm của Tần Mục chớp hiện, đột nhiên hai tay chộp tới vết mắt trên bầu trời, Liên Hoa Hồn và Vân Sơ Tụ bị hắn nắm lấy cổ, từ trong không trung xách ra, hung hăng ném xuống đất!