"Mục Diệc Thần, anh đùa tôi!"Lạc Thần Hi cắn răng, hận không thể đánh hắn một quyền.Mục Diệc Thần chậm rãi ngồi dậy, dù bận vẫn ung dung đất nói: "Nếukhông phải do tôi có lòng tốt mà nhắc nhở cô, thì chờ thêm chút nữa côsẽ chảy nước miếng mà thôi, tôi chỉ đề phòng chuyện đó xảy ra mà thôi."Khi hắn đứng dậy, cả cơ thể trần trụi lộ ra bên ngoài không khí.Lạc Thần Hi không nhịn được ngắm thêm vài lần."Nước miếng kìa...""Anh mới chảy nước miếng á!" Lạc Thần Hi lườm hắn một cái, bỗngnhiên nhớ ra cái gì đó, "Đúng rồi, anh…làm sao anh lại ở trên giườngcủa tôi chứ? Chúng ta không phải đã chia phòng rồi hay sao hả?"Mục Diệc Thần mím môi mỏng, vẻ mặt ngay lập tức lạnh mấy phần.Rất tốt, hắn xuất ngoại lâu như vậy, người phụ nữ này chỉ nhớ rõ bọn họđã chia phòng ngủ mà thôi!"Ngày hôm qua khi tôi ôm cô trở về, thì cô không chịu để tôi rời đi, cầntôi ngủ cùng cô mà. Tôi sợ cô làm ồn quá mức, đánh thức ĐườngĐường, nên không còn cách nào khác mới nằm lại." Biểu hiện của MụcDiệc Thần lạnh lùng, mặt không hề biến sắc mà nói."Cái...cái gì chứ?! Không thể nào! Tôi mới không tin chuyện hoangđường mà anh kể ấy!" Lạc Thần Hi trợn to hai mắt.Mục Diệc Thần vén chăn lên, bước xuống giường."Cô có tin hay không thì tùy, sự thực vẫn là sự thực mà thôi."Hắn bước nhanh vào phòng tắm.Để lại Lạc Thần Hi cau mày, sầu khổ nhớ lại hôm qua đã xảy ra chuyệngì.Vừa nãy đúng là cô nằm trong lồng ngực của Mục Diệc Thần, lấy trìnhđộ người đàn ông này ghét bỏ cô mà nói, thì chắc chắn không thể nàochủ động ôm cô được.Lẽ nào...Ngày hôm qua cô thật sự ra tay đối với Mục Diệc Thần hay sao?Hai người rửa mặt xong xuôi, đi xuống phía dưới lầu.Bánh bao nhỏ đã rời giường từ rất sớm, ngồi ở phía trước bàn ăn cơm.Vừa nhìn thấy Lạc Thần Hi xuất hiện cùng Mục Diệc Thần, thì bé con đãvui mừng ngay tức khắc.Vui sướng mà lớn tiếng bắt chuyện: "Chị ơi, chị trở về với ba ba lúc nàothế? Không phải ngày hôm qua hai người muốn đi tạo em trai em gái haysao ạ?""Khụ khụ!"Lạc Thần Hi bị sặc bởi chính nước miếng của mình.Bánh bao nhỏ khẽ lắc đầu, nhìn trái, nhìn phải, với một vẻ mặt vô cùngnghi ngờ: "Hai người không mang em trai em gái về sao ạ?""Khụ khụ khụ khụ!"Lạc Thần Hi vừa mới ho khan xong, nghe đến chuyện này, thì lại tiếp tụcsặc nữa.Vẻ mặt của Mục Vi Vi như bị táo bón, Mục Diệc Lăng thì hai chỉ hónghớt viết lên trên mặt luôn.Quản gia cùng những nữ hầu được huấn luyện nghiêm chỉnh, chỉ chămchú làm công