mà!Mục đại thiếu đi suốt một đêm không về.Lạc Thần Hi nằm ở trên giường, lăn qua lộn lại, không ngủ nguyên mộtbuổi tối.Sáng thứ hai, mắt cô hiện lên hai quầng thâm, chải đầu cho bánh bao nhỏở trong phòng dành cho trẻ em, thì nghe thấy âm thanh của Trác Phongphát ra phía dưới lầu."Chú Trần thúc, tối hôm qua tổng giám đốc qua đêm ở câu lạc bộ Secret,hôm nay vội đến công ty, nên bảo tôi đến lấy âu phục.""Được, tôi đi lấy rồi đưa cho cậu ngay bây giờ."Trần quản gia bước nhanh lên trên lầu, suýt chút nữa đụng phải Lạc ThầnHi đang đứng trong hành lang."Thiếu... Thiếu phu nhân!"Ông ấy kinh ngạc nhìn Lạc Thần Hi.Ngày hôm qua thiếu phu nhân cho bọn họ về nhà, thì ông ấy còn tưởngcô muốn bồi dưỡng tình cảm với đại thiếu gia nhà họ đây.Đâu có biết, tối hôm qua thiếu gia không về nhà, thiếu phu nhân lạimang dáng vẻ tiều tụy như vậy cơ chứ...Không phải hai cái miệng nhỏ này cãi nhau đấy chứ?Bỗng nhiên, Trần quản gia thay đổi sắc mặt.Nguy rồi, vừa nãy Trác trợ lý nói đại thiếu gia đến câu lạc bộ Secret,không biết thiếu phu nhân có nghe thấy không nữa?Sắc mặt của Lạc Thần Hi như thường, tránh ra vài bước, "Chú Trần, chúlàm việc của chú đi, không cần để ý đến con đâu.""Hà, được, được..."Trần quản gia như trút được gánh nặng, nhanh chóng rời đi.Vẻ mặt của Lạc Thần Hi trong nháy mắt ảm đạm.Mục Diệc Thần tối ngày hôm qua ở lại một đêm tại câu lạc bộ Secretsao...Cũng khó trách, lúc hắn rời đi, như thể tên đã lắp vào cung, cô còn tưởngMục Diệc Thần không đế ý đến suy nghĩ của cô mà chiếm đoạt, nhưngkết quả thì, người đàn ông kia lại mạnh mẽ từ trên người cô đứng dậy,quay đầu rời đi.Hắn đi đến nơi như hộp đêm kia, cũng là bình thường mà phải không?Sao có lại không thấy thoải mái chút nào vậy nhỉ?Cô cũng không phải là Mục phu nhân thực sự mà!Tuy nói như thế, cô vẫn cảm thấy phiền lòng, lúc may đồ mất tập trung,suýt chút nữa còn cắt luôn phải ngón tay mình.Mãi đến khi màn đêm buông xuống, thì cô vẫn không nghĩ được, làm saođể đối mặt với Mục Diệc Thần.Ngày hôm qua Mục đại thiếu tức giận như thế, giữa hai người bọn họ,không thể tiếp tục khôi phục lại trạng thái ở chung như trước kia đượcnữa.Người mà nể mặt cô, làm người mẫu cho cô Mục đại thiếu, có thể sẽkhông bao giờ xuất hiện nữa.Nghĩ tới đây, trong lòng Lạc Thần Hi liền có chút chua xót."Mặc kệ đi, coi hắn như ông chủ cao cao tại thượng, sợ hãi tránh xa ra làđược mà!" Cô tự mình thôi miên.Nhưng mà, buổi tối hôm đó, Mục Diệc Thần vẫn không về nhà.Mấy ngày sau, cũng không thấy tăm hơi Mục đại thiếu đâu cả.Lạc Thần Hi lúc đầu thì còn thấp thỏm bất an, nhưng dần dần thì bìnhtĩnh lại.Ngược lại chỉ có bánh bao nhỏ cùng cô là tốt rồi, người đàn ông tính tìnhthất thường kia, không trở về là tốt nhất rồi!Sau ba ngày, Lạc An Quốc lại gọi điện thoại đến."Thần Hi à, chuyện gọi thầu dự án, bây giờ thế nào rồi? Nghe nói,