chứ?Hàn quản lý quay đầu lại, trầm mặt mà nhìn cô ta trừng trừng, "Nóinhăng nói cuội cái gì đó hả? Nhanh xin lỗi thiếu phu nhân đi!"Cô gái ở quầy lễ tân không thể nào tin được cái cô gái nhìn như thể biếtđiều cực kỳ nào, vậy mà lại là phu nhân của Mục Diệc Thần, thiếu phunhân trong truyền thuyết!"Hàn quản lý, nhất định anh nhầm rồi! Tổng giám đốc không phải ngaycả bạn gái còn không có hay sao? Kết hôn từ lúc nào chư? Hơn nữa, vừanãy em hỏi người phụ nữ này thì cô ta cũng không hề hẹn trước, cô tacòn nói không có nữa mà!" Cô ta vội vàng thanh minh cho chính mình.Lạc Thần Hi cười lắc đầu, "Lời này của cô thật nực cười mà, tôi muốngặp ông xã của mình mà còn phải hẹn trước sao hả? Hơn nữa, cô coichính cô là ai chứ hả? Chúng tôi kết hôn mà còn phải thông báo cho côbiết hay sao hả?"Tuy giọng nói của Lạc Thần Hi rất ôn nhu, nhưng mà, Hàn quản lý cũngkhông phải người ngu, lập tức nghe ra cô đang tức giận.Ông ta nhớ tới giọng điệu nghiêm nghị của Mục Diệc Thần vừa nãytrong điện thoại, rõ ràng là cực kỳ sủng ái cưng chiều vị phu nhân mớicưới này.Cái người phụ này này bình thường rất thông minh, mà sao hôm nay lạingu ngốc như vậy chứ, ngay cả thiếu phu nhân cũng dám đắc tội nữa!Mặt của Hàn quản lý trầm xuống, "Nghe xem cô nói gì vậy hả, dám sỉnhục cả thiếu phu nhân nữa hay sao! Lập tức cút ngay cho tôi, tập đoànMục thị chúng ta, coi như không có nhân viên giống như cô đâu.""Cái...cái gì chứ! Hàn quản lý, anh... Anh muốn sa thải em sao?"Cô gái trước quầy lễ tân không dám tin tưởng trợn to mắt nhìn trân trân.Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hàn quản lý, lúc này cô ta mới ý thức được,bản thân đã gây họa lớn rồi, nhanh chóng quay sang Lạc Thần Hi, nướcmũi tèm lem."Thiếu phu nhân, tôi sai! Là do tôi có mắt không nhìn được núi TháiSơn, mà mạo phạm ngài, cầu xin ngài đại nhân không chấp kẻ tiểu nhânnhư tôi..."Lạc Thần Hi bĩu môi, "Chuyện của tập đoàn Mục thị, dù sao thì tôi cũngkhông có hứng thú quản rộng như vậy đâu."Thái độ của cô gái trước quầy lễ tân này, ngay cả chuyên nghiệp cũngkhông có, bị sa thải là chuyện sớm hay muộn mà thôi....Xoay người bước ra khỏi tập đoàn Mục thị, lên xe đi về nhà.Chuyến đi này của cô, xem như đi không công rồi.Không, cũng không tính là không công.Chí ít biết Mục Diệc Thần cùng Bạch Tâm Hinh quả nhiên có chuyệnmờ ám gì đó!Mục thị không có đầu tư gì ở làng giải trí, nhưng một người mẫu nổitiếng như Bạch Tâm Hinh, có thể móc nối với tập đoàn Mục thị như vậy,còn tìm đến tận cửa như vậy!Chẳng trách Mục đại thiếu còn lưu luyến mà quên mất đường về, khôngvề nhà luôn.Lạc Thần Hi mím môi, đè nén sự khó chịu trong đáy lòng mình, nhìncảnh vật bên ngoài cửa sổ.Đúng lúc này, điện thoại di động của cô vang lên.Lấy ra nhìn, thì lại là Lạc An Quốc gọi đến.Quả thực con người này bám dai như đỉa mà!Cô lạnh lùng hừ một tiếng, nhận lấy, "Tôi đã đến tập đoàn Mục thị, chỉ làMục Diệc Thần muốn làm gì, thì tôi cũng không