Translator: Wave LiteratureNghe nói như thế, Ngô Linh San theo bản năng mà ngẩng đầu lên, nhìnlại màn ảnh lớn.Nhưng vừa nhìn, thì trong lòng của cô ta càng thêm hồi hộp, suýt chútnữa nhịn được nhảy ra khỏi chỗ mình rồi.Sao mà số phiếu của cô ta lại thực sự giảm cơ chứ.Hơn nữa, tốc độ giảm xuống còn nhanh kinh khủng…không, phải lànhanh đến mức đáng sợ vô cùng!Bây giờ cô ta đã bị dọa đến mức đau tim luôn rồi!Vốn dĩ số phiếu của cô ta hơn 50 vạn, như giảm xuống một cái, trongnháy mắt, đã chỉ còn bốn mươi vạn mà thôi.Sau đó...Ba mươi vạn.Hai mươi vạn.Mười vạn.Cuối cùng, dĩ nhiên hạ xuống số không!Hiện trường ngay lập tức ầm ĩ khắp nơi, bất luận là khán giả, hay phóngviên hay nhân viên, đều bị rối loạn.Ngay cả Thịnh Dục cũng vô cùng kinh ngạc, lúc này mới gọi điện thoạiđến hậu trường, chất vấn các nhân viên của mình."Tình huống sao vậy chứ? Tại sao số phiếu của người thứ hai lại độtnhiên giảm xuống thấp như vậy chứ? Có phải quá trình thống kê sốphiếu bị lỗi hay không? Tôi đã nói với các cậu bao nhiêu lần rồi hả, quátrình thống kế phiếu vô cùng quan trọng đấy, tuyết đối không được đểxảy ra sai sót! Các cậu coi lời tôi như gió thoảng ngay tai sao hả?"Nhân viên nơm nớp lo sợ nói lại: "Thịnh... Thịnh tổng à, chuyện này thậtsự không hề liên quan đến chúng tôi mà! Quá trình thống kê diễn ra rấtbình thường mà, số phiếu của người thứ hai giảm mạnh như vậy, bởi vìthực sự có nhiều người bỏ phiếu phản đối cô ta mà, thực sự quá nhiềuluôn, khiến hậu trường suýt chút nữa loạn thành mớ bòng bong!""Cái gì cơ?! Xảy ra chuyện gì sao?" Thịnh Dục làm thế nào cũng khôngnghĩ tới sẽ có kết quả như vậy.Lại đột nhiên xuất hiện nhiều người bỏ phiếu như vậy, nói như thế thì, cónhất định do thủy quân bỏ phiếu rồi.Nhưng mà, chỉ có trong tình huống tranh đấu kịch liệt, thì mới sử dụngđến thủ đoạn trái quy tắc như vậy mà thôi.Trận chung kết lần này, số phiếu của người nhất nhì ba có sự chênh lệchquá lớn, không có chút tranh luận nào xảy ra cả.Có gì mà phải thuê người bỏ phiếu cơ chứ?MC cũng bị ngớ người theo, nhìn chằm chằm bảng thống kê phía trên, cảnửa ngày cũng không biết phải nói gì nữa.Đột nhiên, ánh mắt của hắn liếc sang một nửa bên phải của màn hình,nhìn thấy những